Có Dạ Cần từ nhỏ đã lớn lên trong gia đình có hoàn cảnh dị dạng bệnh hoạn như vậy, cuộc sống rất âm u, cho nên năm đó lúc anh thấy được Diệp Linh luôn hướng về ánh nắng, tốt đẹp rực sáng, một cái nhìn kia, kinh niên bắt diệt.
Cố Hiền không nghĩ tới Có Dạ Cần chẳng những bắt gặp được gã nhìn lén Diệp Linh tắm, còn thấy được qua gã chơi trò rung giường, sắc mặt gã lúc này trở nên rất khó coi: “Cố Dạ Cần, tao vẫn là câu nói kia, nếu như mày dám động vào tao, tao sẽ trục xuất mày khỏi Cố gia, khiến mày hai bàn tay trắng!”
Trục xuất khỏi Cố gia.
Hai bàn tay trắng.
Ngũ quan anh tuấn của Có Dạ Cần trong làn khói trở nên mờ nhạt, bàn tay càm điều thuốc dùng sức chọc chọc lồng ngực của mình, anh cười nói: “Bố, ông có lầm không, mấy năm nay ông ở bên ngoài sống như thế tiêu diêu tự tại, đó là bởi vì tôi bán mạng cho Cố gia, tiền mà ông nuôi đám tình nhân kia, đều là tôi kiếm cho ông!”
“Tiêu tiền tôi kiếm ra, còn muốn ngủ người phụ nữ của tôi, bố, có thể đừng ngây thơ nữa không, khiến tôi hai bàn tay trắng, ông còn không có năng lực này.”
“Mày!” Có Hiền cảm thấy trong miệng ngai ngái, gã sấp bị đứa con trai này chọc tức đến thổ huyết rồi.
Có Dạ Cần hút một hơi thuốc sâu, dí đầu mầu thuốc vào trong gạt tàn, anh đứng lên, đưa tay búng bụi thuốc dính trên quần tây mình.
Anh để tay vào túi quần rồi bước ra khỏi cửa, định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405278/chuong-1575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.