Hiện tại thân thể Lâm Thủy Dao đều bị ông giữ trong lòng, bà cũng bất động, hưởng thụ ông chủ động phục vụ, nhưng bà tiếu mị trừng mắt nhìn: “Lệ tổng, nhìn bên mép tôi dính bơ, trong đầu anh có nồi lên hình ảnh đen tối gì đó không đấy?”
Mùi thơm trên người phụ nữ vẻ này không ngừng chui vào trong mũi ông, khăn trên tay ông hơi kìm hai cái trên bờ môi mềm mại của bà, môi đỏ nhanh chóng mắt đi huyết sắc, loại kích thích song trọng của thị giác và khứu giác này làm cho yết hầu Lệ Quân Mặc nhanh chóng bỗng trượt lên trượt xuống: “Lâm tiểu thư, cô nghĩ tôi suy nghĩ đen tối thế nào?”
Ông mặt ngoài vẫn là nghiêm chỉnh quân tử dáng dấp, Lâm Thủy Dao đột nhiên sinh tâm muốn trêu tức ông, dù sao bà đã sớm phát hiện, ông đặc biệt… không được thỏa mãn.
“Lệ tổng, anh thực sự không hề suy nghĩ bát cứ điều gì?”
Nói rồi Lâm Thủy Dao duỗi lưỡi liếm khóe môi mình một chút.
Bởi vì tay ông đặt ở đó, nên ông liền cảm tháy có thứ mềm mại chạm vào tay mình.
Ánh mắt Lệ Quân Mặc đột nhiên ám trầm đi, ông cũng không phải là boy ngây thơ nữa rồi, tuy cuộc đời ông chỉ có duy nhất một lần phong hoa tuyết nguyệt còn hay bị bạn thân Lục Tư Tước cười nhạo, nhưng tuổi tác sinh lý đã đến giai đoạn thành thục nhất inh, nên động tác vô cùng có tính ám chỉ kia của Lâm Thủy Dao làm cho trong mắt ông văng lên hoa lửa.
Ngón tay của ông đột nhiên dùng sức, nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405237/chuong-1534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.