Cô gái năm đó kia vậy mà là Hạ Tịch Quán!
Mấy năm nay anh một mực tìm kiếm cô gái kia, anh không nghĩ đến cô gái kia đã sớm đi tới bên người anh.
“Cho nên, Hạ Tịch Quán, mày biết tao có hận mày bao nhiêu không, bởi vì mày một mực phá hư chuyện tốt của tao, nếu như không có mày, Lục Hàn Đình đã sớm chết rồi, Lục gia đã sớm bể nát, phục hưng Giao Nhân Tộc bọn tao nằm trong tầm tay, thế nhưng mày hết lần này tới lần khác lại xuất hiện.”
“Thật lâu trước đây tao chỉ muốn giải quyết mày, thế nhưng mẹ mày Lâm Thủy Dao trước khi trở về Lan Lâu Cổ Quốc vì mày xây tốt tường đồng vách sắt, người bên cạnh mày hầu hạ là nhất đẳng dân gian cao thủ, Tô Hi càng là nhiều năm như vậy một đường nhìn mày lớn lên, dẫn đạo mày đến Đề Đô, bọn tao ngay cả một cơ hội hạ thủ cũng không có.”
“Hạ Tịch Quán, mày đừng tưởng rằng mày thắng, tao thua, trận chiến Giao Nhân cùng Lan Lâu này vừa mới bắt đầu, tao nhát định sẽ đánh bại mày!”
Hạ Tịch Quán biết vị Công chúa Giao Nhân Tộc hận cô, cô tiến lên hai bước, cười một tiếng: “Vậy tao, nhất định phụng bồi tới cùng!”
Giây phút ấy, Lan Lâu Cổ Quốc cùng Giao Nhân Tộc xem như chính thức khai chiến.
Ánh mắt Công chúa Giao Nhân Tộc rơi trên khuôn mặt tuấn tú của Lục Hàn Đình, cười to “ha ha ha” vài tiếng: “Lục Hàn Đình, nói vậy mày đã biết thân thế của mình nhỉ, trên người mày chảy xuôi dòng máu Xích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405221/chuong-1518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.