“Là tao, là tao thừa dịp Lục Tư Tước hôn mê động tay chân, đưa con trai Lục Hàn Đình của mày vào viện tâm thành, còn sai người dằn vặt nó, tao muốn biến nó thành một đứa tâm thần!”
“Liễu Anh Lạc, mày xem, việc này mày cũng không biết, Lục Tư Tước là ai, anh ấy tính toán vì mày thắng được cả thiên hạ, thế nhưng cuối cùng mày lại làm cho anh ấy thua mày, hai mươi năm, trọn hai mươi năm đằng đãng đó, lúc mày đi anh ấy chính trực phong hoa, lúc mày về anh ấy đã đến điểm cuối của sinh mệnh.”
“Mày để cho anh ấy một mình quá lâu, ông ấy lặng yên giữa những đêm tối triền miên chờ đợi một ngày lại một ngày, anh ấy có hai đứa con trai, đứa con lớn nhất Lục Hàn Đình bị mắc chứng cản trở giác ngủ, rất sớm đã đi Hải Thành, đứa thứ hai anh ấy thủy chung không biết là con mình, tình yêu của anh ấy với Tử Tiễn như đang đi trên lưỡi dao, mỗi một bước đều đang rỉ máu, anh ấy có em gái, nhưng Nhân Nhân trong lòng trách ông, anh ấy còn có mẹ, nhưng lão phu nhân rơi vào lưỡng nan, máy năm nay, anh ấy làm người, làm người anh, làm người bố đều rất thất bại, ông ấy sóng rất hỏng bét, duy nhát, từ đầu đến cuối anh ấy không phụ qua mày.”
“Ha ha ha, Liễu Anh Lạc, mày cho rằng mày thắng sao, không phải, mày thua, mày thua rất thảm hại, máy năm nay Lục Tư Tước xem mày thành công chúa trong lòng bàn tay, thế nhưng mày để cho anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405213/chuong-1510.html