Tiểu Bì Bì ngượng ngùng le lưỡi một cái: “Có chút ạ.” Liễu Anh Lạc nhìn về phía người làm nữ: “Không cần chờ, hiện tại ăn cơm.” “Vâng, phu nhân.” Trong phòng ăn, Liễu Anh Lạc và Tiểu Bì Bì ngồi đối mặt nhau, Tiểu Bì Bì chỉ vào một chén canh: “bà nội, con muốn ăn canh này, cái canh này nhìn ngon ghê ạ.” Liễu Anh Lạc cầm lấy cái thìa nhỏ, muốn đút cho Bịch Sữa Nhỏ chút canh, thế nhưng động tác của bà nhanh chóng cứng đò. Bởi vì đây là canh Cẩu Kỷ Ngưu Tiên, đại bổ cho đàn ông. Bịch Sữa Nhỏ không thể uống. Liễu Anh Lạc nhanh chóng nhìn về phía người làm nữ: *Canh này là ai chuẩn bị?” “Hồi phu nhân, canh này là… là lão phu nhân ở Đề Đô bảo chúng tôi chuẩn bị.” Lão phu nhân? *Vì sao ạ? Lẽ nào món canh này đặc biệt vì ông nội chuẩn bị?” Nhìn ánh mắt ngây thơ của Bịch Sữa Nhỏ, ánh mắt Liễu Anh Lạc có chút né tránh, bà lúng túng lên tiếng: “Ừ.” Tiểu Bì Bì gật đầu, ra dầu OK- yên tâm, con hiểu. Lúc này bên ngoài có hai luồng đèn sáng rọi đến, xuyên sáng từng tầng bụi đêm, rất nhanh, cổng lớn gỗ tử đàn khắc hoa bị mở ra, một luồng hơi lạnh xâm nhập đến, kèm theo một thân thẻ thâm trầm cao ngắt. Lục Tư Tước đã trở về. Người làm nữ nhanh chóng ngồi xổm người xuống đổi giày cho ông, Lục Tư Tước giơ lên ngón tay thon dài cởi bỏ áo khoác trên người đặt trên ghế sa lon, sau đó xoay người vào nhà ăn. Tiểu Bì Bì thấy Lục
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]