Rất nhanh, có mấy hộ vệ áo đen vóc người hung hãn liền chạy qua đây, vọt thẳng vào trong căn hộ, trói Tô Thành bên trong lại.
Tô Thành cả kinh, muốn nói chuyện, thế nhưng hộ vệ áo đen vô cùng giỏi giang dùng băng dính dán miệng Tô Thành lại.
Tô Thành – Lục Tư Tước, buông ra, tôi có lời muốn nói với anhI Lục Tư Tước – không, tôi không muốn nghe.
Tô Thành – anh phải nghe!
Lục Tư Tước – không, tôi không muốn.
Tình huống đột phát làm cho Liễu Anh Lạc biến sắc, bà khẩn trương nhìn Lục Tư Tước: “Lục Tư Tước, anh làm cái gì thế, anh mau buông Tô Thành ra.”
Lục Tư Tước nhìn bà sốt ruột cho Tô Thành, trái tim đau nhói, quả nhiên, bà vẫn yêu mi tình đầu kia.
Lục Tư Tước siết tay bà trong lòng bàn tay, trực tiếp kéo bà xuống rồi lầu.
Đầu gối Liễu Anh Lạc bị thương, bước đi không tiện lắm, một đường lảo đảo nghiêng ngã đi theo phía sau ông, bước chân ông rát lớn, chuyển động liên tục, một đường kéo bà ra khỏi căn hộ, đi tới bên xe ông.
Ông kéo ra cửa xe kế bên người lái, bá đạo ra lệnh: “Lên xe Liễu Anh Lạc đứng vững người: “Lục Tư Tước, anh bắt Tô Thành làm cái gì, anh có phải hiểu lầm cái gì rồi không, anh hãy nghe em nói…”
Liễu Anh Lạc muốn giải thích, thế nhưng Lục Tư Tước nhấp một cái môi mỏng, trực tiếp cắt dứt lời bà: “Tất cả mọi chuyện giữa em và Tô Thành anh đều có thể không so đo, anh sẽ quên toàn bộ.”
Cái gì?
Liễu Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405185/chuong-1482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.