Người nào?
Lục Tư Tước sao?
Liễu Anh Lạc nhanh chóng ngạc nhiên ngẳắng đầu, nhưng khi bà thấy được người đến, tia sáng trong mắt bà nhanh chóng tắt đi.
Không phải Lục Tư Tước, mà là Tô Thành.
Tô Thành mang Liễu Anh Lạc về căn hộ, vùng da hai đầu gối Liễu Anh Lạc đều bị cọ rách, Tô Thành giúp bà xử lý băng bó.
“Tô Thành, sao anh ra viện nhanh như vậy?”
Tô Thành ở Đề Đô bị người đánh, nằm viện một đoạn thời gian, nhưng ông rất nhanh đã xuất viện, Tô Thành nhìn Liễu Anh Lạc cười nói: “Anh dưỡng khỏe rồi, dĩ nhiên là xuất viện.”
“Tô Thành, em rất xin lỗi, chuyện này là Lục Tư Tước sai người làm, em thay anh ấy xin lỗi anh.”
Tô Thành câu môi, Lục Tư Tước làm chuyện sai, bà có thể thay Lục Tư Tước xin lỗi, đó là từ đầu đến cuối bà xem Lục Tư Tước thành người nhà của bà.
“Anh Lạc, vừa rồi ở trên đường cái, em là vì Lục Tư Tước khóc sao?”
Viền mắt Liễu Anh Lạc còn hồng hồng, bà ảm đạm thõng xuống hàng mi.
Tô Thành đã được đến đáp án, ông nhớ ông đã buông tay, lúc ở Đề Đô bà đã nói cho ông biết, bà yêu Lục Tư Tước, ông cũng đã tuyệt vọng.
“Anh Lạc, lần này anh qua đây là tạm biệt với em, anh muôn rời khỏi nơi này.”
“Rời khỏi? Anh muốn đi đâu?” Liễu Anh Lạc kinh ngạc hỏi. . ngôn tình sủng
Tô Thành lộ ra nụ cười thản nhiên: “Anh muốn đi thăm thú bên ngoài một chút, du lịch xuyên việt, Anh Lạc, em phải sống thật tốt.”
Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405183/chuong-1480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.