Liễu Anh Lạc hiện tại rất muốn hỏi ông một câu – Này, chúng ta ly hôn rồi ư? Lĩnh giấy li hôn rồi à? Dựa vào cái gì nói em là vợ trước?
Thế nhưng Liễu Anh Lạc khắc chế, bà cảm thấy mình như vậy rất manh động rất khác thường, tính tình của bà vẫn rất trong trẻo lạnh lùng đạm mạc, gần như chẳng bao giờ như vậy.
Trước đây bà cũng từng có cảm giác như vậy, đó chính là… khi ông và Liễu Chiêu Đệ xảy ra quan hệ, còn làm cho Liễu Chiêu Đệ có bầu con ông.
Ngày đó biết được A Đình ở chỗ Liễu Chiêu Đệ sốt cao, bà len lén dấu dao đi tìm Liễu Chiêu Đệ, lúc đó bà suýt chút nữa làm chính mình bị thương, dĩ nhiên là do A Đình mà tức giận, thế nhưng càng nhiều hơn chính là, bà nhìn cái bụng của Liễu Chiêu Đệ lớn như vậy, trong bụng là con của ông.
Lúc đó trái tim đau đến tột đỉnh, vừa giận vừa đau, lúc đó bà thực sự không muốn sống nữa.
Tô Thành đã từng nói, Lục Tư Tước đối với bà không tốt đẹp gì, lúc đó bà liền quát lớn Tô Thành, Lục Tư Tước không phải đối với bà không tốt, ngược lại, là đối với bà quá tốt.
Bà so với bất luận kẻ nào đều hiểu, Lục Tư Tước cho bà nửa đời che chở và cưng chiều.
Một năm kia dưới tàng cây hoa lê, đích thân ông vì bà mua về đôi tai mèo từ nước ngoài, muốn hôn bà, nói cho bà biết – về sau, tôi sẽ đối tốt với em.
Về sau, tôi sẽ đói tốt với em.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405175/chuong-1472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.