Bồ Trầm mẹ Trầm xem như là đã biết, Lục Hàn Đình là cố ý hãm hại bọn họ! “Tiểu Liên!” Bố Tràm mẹ Trầm nhanh chóng cầu cứu nhìn về phía Trầm Tiểu Liên: “Tiểu Liên, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đây không phải là thật, con mau mau nói một câu với Lục tổng, đây quả thực là muốn mạng bố mẹ mà.” Trầm Tiểu Liên hoàn toàn không muốn để ý bó Trầm mẹ Trầm, thế nhưng ả lại không thể lộ ra kẽ hở, chỉ có thể làm bộ đáng thương nhìn về phía Lục Hàn Đình: “Lục tổng, bố mẹ em…” Đôi mắt thâm thúy của Lục Hàn Đình rơi trên chiếc váy dài Trầm Tiểu Liên đang mặc: “Đúng rồi, quên nói cho cô biết, cái váy này của cô còn chưa trả tiền, cũng là lấy danh nghĩa của cô đặt, lát nữa cô phải trả tiền váy đáy.” “..” Trầm Tiểu Liên như đột nhiên bị người điểm huyệt, ả kinh hãi nhìn Lục Hàn Đình, anh vậy mà… tuyệt tình như Vậy. Ä đã biết, ả xem như là đã biết, anh là có ý! “Vâng, Lục tổng, ngài yên tâm đi.” Quản lí Hải Cảng Thành vung tay lên, bảo an mặc đồng phục nhanh chóng úa vào vây nơi đây chật như nêm. Lục Hàn Đình không nhìn những người này nữa, anh hạ mắt nhìn Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, kịch diễn xong rồi, chúng ta đi thôi.” Hạ Tịch Quán nhướng chân mày lá liễu nhìn anh một cái: “Lục tiên sinh, em phát hiện anh càng ngày càng xáu đi đó.” Lục Hàn Đình khẽ nhéo thắt lưng mềm của cô: “Em không thích?” Hạ Tịch Quán nhếch môi: “Tuy nói như
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]