Thế nhưng Lục Hàn Đình đè lại bờ vai oánh nhuận của cô trực tiếp bá đạo đầy cô đến trên vách tường, hơi thở sạch sẽ mát lạnh của người đàn ông ùn ùn kéo tới, thân thể đồ sộ nhanh chóng bao phủ cô ở trong lòng: “Quán Quán, đêm nay anh nhưng có bài muốn trả cho em, cái này hẳn có thể chứng minh được anh trong sạch.”
Hạ Tịch Quán nhanh chóng hiểu hai chữ “trả bài” này có ý gì, khuôn mặt cô đỏ lên: “Lục tiên sinh, anh biết xấu hỗ chút đi!”
Trên thực tế Lục Hàn Đình căn bản không cần mặt mũi, anh thấp mắt, trực tiếp hôn lên môi cô.
Hiện tại hai người vẫn còn ở trên đường cái, nhưng buổi tối rạng sáng không có người nào, anh vây cô ở trong ngực mình, động tình hôn cô.
Hạ Tịch Quán ngước cần cổ trắng trắng như tuyết bị động thừa nhận, lòng bàn tay cô rơi trên người anh, muốn đầy anh ra, thế nhưng bắp thịt cả người anh vừa nóng vừa cứng, nhiệt độ cơ thể như đã cháy, rõ ràng cho thấy thật lâu không chạm vào phụ nữ.
Ngón tay Hạ Tịch Quán khẽ siết, muốn rút tay về, thế nhưng Lục Hàn Đình kéo lại tay cô, sau đó dẫn dắt cô chậm rãi đi xuống…
Không muốn.
Hạ Tịch Quán cự tuyệt, nhưng Lục Hàn Đình cà cà lên chiếc mũi nhỏ của cô, trầm khàn gọi cô: “Quán Quán…”
Hạ Tịch Quán nhanh chóng nhắm mắt, khuôn mặt nhỏ đã đỏ như tôm luộc, cô thế nào cảm giác người đàn ông Lục Hàn Đình này thật muốn mệnh.
Ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405103/chuong-1400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.