Hiện tại người đứng sau kia sẽ động thủ với Lục Nhân Nhân, Liễu Chiêu Đệ hết sức kinh hãi, bà ta sợ lúc này quá kinh động, chính mình không thể thoát thân.
Liễu Chiêu Đệ lại gửi một tin – tôi không muốn bị lộ.
“Ting” một tiếng – yên tâm, một mũi tên trúng hai con nhạn, ngoại trừ Lục Nhân Nhân, còn có thể thay cô diệt trừ Liễu Anh Lạc.
Diệt trừ Liễu Anh Lạc?
Trong nháy mắt Liễu Chiêu Đệ liền động lòng, bà ta quá hận Liễu Anh Lạc, bởi vì Liễu Anh Lạc đoạt đi tất cả của bà ta, đã sinh Chiêu Đễ hà cớ gì sinh thêm Anh Lạc, nếu như trên cái thế giới này không có Liễu Anh Lạc thì tốt biết bao nhiêu.
Hiện tại tâm nguyện lớn nhất của bà ta sắp thực hiện, hai mắt Liễu Chiêu Đệ nhất thời sáng lên, hiểm ác và tham lam nuốt chửng tất cả con người bà ta.
Liễu Chiêu Đệ đạp giày cao gót vênh váo hồng hách rời đi.
Liễu Anh Lạc chậm rãi mở mắt ra, bà mờ mịt nhìn chung quanh, hiện tại bà đang ở đâu?
Bà vẫn còn ở trong biệt thự Lục Tư Tước, nơi này là phòng cho khách.
Hiện tại đã là sáng sớm hôm sau rồi, bên ngoài ánh ban mai sáng chói xuyên qua cửa sổ tiến đến, chiếu sáng một phòng ấm áp.
Bà tại sao lại ngủ ở chỗ này?
Liễu Anh Lạc mơ mơ màng màng ngồi dậy, lúc này bà cảm giác trên người đau nhức không ngót, như là bị bánh xe nghiền ép lên.
Loại cảm giác này cũng không xa lạ, lần trước mộng xuân xong bà cũng có cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405070/chuong-1367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.