Chương 1362:
Bà nhìn ông, trong mắt từng hạt nước mắt đi xuống đập, lập tức, hai mắt đẫm lệ.
Thế nhưng, bà một chữ cũng không nói.
Lục Tư Tước nhìn chằm chằm bà: “Liễu Anh Lạc, cô tốt nhất đừng để mình gặp chuyện không may, bằng không A Đình sẽ hủy hoại trong tay cô hiểu chưa? Hiện tại nói cho tôi biết, về sau có dám lấy dao nữa hay không?”
Con trai Lục Hàn Đình là chỗ mềm mại và chấp niệm sau cùng nhất của Liễu Anh Lạc, bà bị chạm đến, tất cả thống khổ đều biến thành sợ hãi thật sâu, bà lắc đầu, không ngừng lắc đầu: “Không dám… Tôi không dám nữa…”
Bà nói bà không dám.
Mí mắt anh tuấn của Lục Tư Tước khẽ động, đột nhiên vươn cánh tay có lực trực tiếp kéo Liễu Anh Lạc vào trong lòng, ông dùng lực ôm bà, hận không thể nhào nặn bà vào trong mình cốt nhục mình, đôi môi mỏng hôn trên mái tóc,bà sau đó từng lần một hôn khuôn mặt nhỏ bị đánh đỏ của bà: “Có đau không? Ban nãy có phải đã đánh đau em rồi không?”
Hai tay nhỏ bé của Liễu Anh Lạc xuôi ở bên người, giống như con búp bê vải bị rách bị ông ôm, con ngươi xinh đẹp của bà tại giây phút đó mát hết tất cả tiêu cự, trở nên trống rỗng.
Lục Tư Tước nhắm mắt, trầm thanh nỉ non bên vành tai trắng như tuyết của bà: “Về sau phải nghe lời, không nghe lời sẽ đánh em…”
Lúc đó bà ta đang nhìn Lục Tư Tước và Anh Lạc trên thảm, bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405065/chuong-1362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.