Lục Tư Tước mím đôi môi mỏng, người đàn ông năm mươi tuổi đã thâm trầm đến mức trên mặt của ông cũng chẳng có bao nhiêu tâm tình phập phồng, khiến người ta nhìn không thấu ông đang suy nghĩ cái gì.
Lục Hàn Đình nhíu mày: “Quán Quán, em nói thật à?”
Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán nhìn Lục Hàn Đình, gật đầu: “Thật ạ, Lục tiên sinh, trên người anh chẳng những chảy xuôi dòng máu tôn quý của vương thất Hoa Tây Châu, hơn nữa máu của anh còn là máu Xích Tử trăm năm mới có được của Hoa Tây Châu, người sở hữu máu Xích Tử chính là chân long hóa thân của Hoa Tây Châu, tương lai sẽ quân lâm thiên hạ.”
Lời này vừa rơi xuống, cả phòng đều rơi vào trầm mặc, rất rõ ràng chuyện bây giờ phát triển đã thoát khỏi quỹ đạo.
bình thường.
Lúc này Lục Tư Tước thấp giọng nói: “A Đình, con đến Cửu Lăng vương phủ đón mẹ con về trước đi!”
Mọi người cùng nhau đến Cửu Lăng vương phủ, Cửu Lăng vương phủ sớm đã có chuẩn bị, quản gia bên trong rất cung kính đón mọi người vào.
Trong phòng khách, Liễu Anh Lạc đang ngồi ở trên ghế salon uống trà, Cửu Lăng vương Thượng Quan Húc ngồi cùng, trong mặt mày đều là dáng vẻ cung kính.
“Mẹ.” Lục Hàn Đình đi vào.
Liễu Anh Lạc nhanh chóng đứng dậy: “A Đình, con đã đến rồi.”
Lục Hàn Đình kéo tay Liễu Anh Lạc, bảo vệ mẹ ra phía sau mình, anh nâng cặp mắt thâm thúy nhìn về phía Thượng Quan Húc: “Cửu Lăng vương, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405023/chuong-1320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.