Cô tham ăn vươn lưỡi liếm.
A Dạ thở gấp, lúc đầu chỉ muốn hôn nhẹ, cô lại đột nhiên chủ động.
Cô phác họa vành môi mỏng gợi cảm của anh, giống như: ăn được viên kẹo mà cô thích nhất.
Hai người đã quen lâu như vậy, đối với hôn môi, cô luôn bị động, chủ động như vậy vẫn là lần đầu tiên.
Văn kiện trên đầu gối rớt ở tại trên thảm, A Dạ dùng tay phủ trên khuôn mặt nhỏ, êm ái đáp lại cô.
Anh hôn rát dịu dàng rất dịu dàng.
Trước mặt Sùng Văn đang lái xe, anh ta xuyên qua kính chiếu hậu liếc về phía sau, văn kiện cơ mật bị vứt trên thảm, chủ tử nhà mình đang hôn Hạ Tịch Quán đang ngủ mơ.
Sùng Văn trong nháy mắt thu hồi ánh mắt, không dám nhìn nữa.
Hạ Tịch Quán lúc xuống xe vươn người một cái, cô cảm thấy ngủ thật thoải mái, nhưng, cái miệng nhỏ hồng hồng sưng tấy, còn tê tê.
*Ơ, miệng mình có phải bị ong chích không thế này?” Hạ Tịch Quán ngây ngô lắm bẩm.
Ánh mắt Sùng Văn né tránh, anh ta làm sao dám nói cho.
Hạ Tịch Quán đó không phải là ong chích, mà là… chủ tử nhà mình hôn trộm chứ?
Hôn kỳ càng ngày càng gần, Thượng Quan Mật Nhi càng đắc ý, ả gọi điện thoại cho Họa Phi: “Mẫu phi, hiện tại tất cả đều rất thuận lợi, con sắp gả cho Lục Hàn Đình rồi, đến lúc đó vạch trần thân thế Lục Hàn Đình, con liền trở thành Hoàng Hậu của anh ấy, mẫu nghi thiên hạ rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405011/chuong-1308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.