Tô Thành đứng ở trong góc, thời điểm ông ta thấy được Lục Tư Tước liền sâu đậm hiểu sự chênh lệch giữa mình và người đàn ông Lục Tư Tước này. Có vài người, từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử, không phải bọn họ cứ mãi cố gắng là có thể địch nỗi.
Lục Tư Tước, quá ưu việt, quá rực rỡ, quá chói mắt.
Lúc đó Liễu phụ đứng bên người Lục Tư Tước, không biết ân cần cung phụng nói gì, Lục Tư Tước nhàn nhạt nghe, nhưng đôi mắt chỉ nhìn về nơi khác.
Tô Thành theo ánh mắt Lục Tư Tước nhìn, thì ra Liễu Anh Lạc đã ở đó, đêm đó Liễu Anh Lạc mặc chiếc áo khoác nhung màu đen, bà ngoan ngoãn đứng bên gốc cây thông Nô-en, cúi cái đầu nhỏ như xem mũi chân mình.
Lúc đó Lục Tư Tước cứ như vậy nhìn Liễu Anh Lạc, trên gương mặt phong hoa anh tuần đó tràn ra vài phần mềm mại cùng ý cười nhàn nhạt, cứ như vậy nhìn bà.
Liễu phụ là người từng trải, nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện, tiễn Liễu Anh Lạc cho Lục Tư Tước.
Vì vậy Lục Tư Tước và Anh Lạc đi một đường.
Lúc đó Tô Thành theo phía sau, Lục Tư Tước và Anh Lạc đi phía trước, bọn họ đang bước chậm, Liễu Anh Lạc dường như mới quen Lục Tư Tước, cũng tiếp nhận chuyện ông sắp sửa trở thành chồng mình, bà có vẻ vô cùng nhu thuận, mềm mại.
Hai người cũng không nói chuyện, nhưng Lục Tư Tước một tay đút trong túi quần, đi tới, ông xòe bàn tay ra muốn nắm tay Liễu Anh Lạc. Nhưng ngón tay thon dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404959/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.