Chương trước
Chương sau
Lúc này Lý Kỳ bên người giữ bà ta lại, biểu tình Lý Kỳ như là gặp phải quỷ, thất thanh nói: “Hiểu Hiểu, cậu mau nhìn ai đang nghe điện thoại kìa…”
Tôn Hiểu quay đầu nhìn lại, chỉ thầy Lệ Quân Mặc đứng ở dưới ngọn đèn trên vách tường, một tay đút trong túi quần, một tay nắm điện thoại thả bên tai, ông đang nghe điện thoại.
Lệ Quân Mặc dĩ nhiên đang nghe điện thoại!
Tôn Hiểu nhanh chóng hít vào một tiếng, bà ta cảm giác mình đầu“ong” một tiếng toàn bộ nổ tung, lẽ nào… lẽ nào Lệ Quân Mặc chính là người đàn ông đầu tiên của Lâm Thủy Dao?
Bên này sợ ngây người, toàn trường mờ mịt, tất cả mọi người không biết xảy ra chuyện gì.
Lúc này tuần thân thể cao lớn của Lục Hàn Đình xuất hiện ở trên lầu, anh đứng ở lan can khắc hoa nhìn một màn lầu dưới, anh biết mà, muốn mẹ vợ mờ nhạt thực sự quá khó khăn! Lục Hàn Đình biết, mẹ vợ nhà mình lại sắp làm ra chuyện kinh thiên động địa.
Lâm Thủy Dao nắm điện thoại, bà cười cười với người đàn ông phía đầu điện thoại kia nói: “Lệ tổng, là như vậy, tôi đang chơi trò đại mạo hiểm, vị Tôn Hiểu tiểu thư này bảo tôi phải gọi điện thoại cho người đàn ông đầu tiên của mình, cho nên, tôi chỉ có thể gọi cho anh vậy.”
Toàn trường hít vào khí lạnh, bọn họ khiếp sợ không gì sánh nồi nhìn Lâm Thủy Dao, rồi nhìn về phía Lệ Quân Mặc, bọn họ? Bọn họ!
Tôn Hiểu và Lý Kỳ chỉ cảm thấy choáng váng, các bà còn định dùng trò đại mạo hiểm chơi đùa Lâm Thủy Dao một chút, để bà lúng túng, nhưng bây giờ Lâm Thủy Dao trực tiếp gọi điện thoại đến Lệ Quân Mặc, thì ra… Lệ Quân Mặc thật sự là người đàn ông đầu tiên của bà!
Trời ạ.
Lúc này Tôn Hiểu cũng cảm giác một ánh mắt mỏng lạnh sắc bén rơi vào trên người bà ta, bà ta ngắng đầu nhìn lên, nhanh chóng chạm phải cặp mắt phượng kia của Lệ Quân Mặc.
Lệ Quân Mặc nhìn bà một cái, nhưng nhanh chóng thì dời đi ánh mắt.
Tôn Hiểu toàn thân lạnh lẽo, cảm giác một chậu nước lạnh dội xuống từ đỉnh đầu mình, bà ta lúc này mới nhận thấy được, hình như bà ta đã đắc tội Lệ Quân Mặc.
Hai chân Tôn Hiểu mềm nhữn, bà ta nhanh chóng nhìn về phía Lâm Thủy Dao, Lâm Thủy Dao còn đúng dịp cười xinh đẹp, đôi mắt linh động đang nhìn bà ta, nhưng trong tròng mắt của bà lóe ra vài phần sắc bén, làm người ta sợ hãi.
Tôn Hiểu đã biết, Lâm Thủy Dao ngay từ đầu đã biết được gian kế của bà ta, nhưng bà ta chỉ đang tương kế tựu kề.
Căn bản cũng không phải là bà chơi Lâm Thủy Dao, mà là Lâm Thủy Dao đang chơi bà, Xong.
Nhìn mặt Tôn Hiểu xám như tro tàn, Lâm Thủy Dao bèn nhếch môi, bà nói rồi mà, bà chơi game rất lợi hại.
Hơn hai mươi năm bà ở Đề Đô thành một đường thăng cấp đánh quái, yêu ma quỷ quái gì chưa thấy qua, Tôn Hiểu cùng lắm chỉ là một tiểu yêu tầm thường mà thôi.
Lúc này đầu điện thoại kia truyền đến giọng nói trầm thấp từ tính của Lệ Quân Mặc: “Cô gọi cho tôi chính là vì cái này, tôi là người đàn ông đầu tiên của cô, nên cô đang khoe khoang?”
“…” Lâm Thủy Dao xem như là hiểu được sự cuồng vọng tự đại của người đàn ông Lệ Quân Mặc này, dù sao không phải là đàn ông nào sẽ nói ra câu “muốn ngủ với tôi?
Không có cửa”.
Lâm Thủy Dao nâng đôi mắt sóng nước nhìn về Lệ Quân Mặc phía trước, ánh mắt hai người chạm nhau, Lâm Thủy Dao câu môi: “Lệ tổng, lời này của anh nói cứ như là anh là người đàn ông đầu tiên của tôi, chứ tôi không phải người phụ nữ đầu tiên của anh vậy ấy, có thể bóc tem được Lệ tổng, tôi đương nhiên phải khoe!”
Oh my godl!
Toàn trường khiếp. sợ há to miệng, bọn họ nghe được cái gì vậy, chẳng lẽ là ảo giác?
Con cưng Đề đô Lệ Quân Mặc không gần nữ sắc ai cũng biết, nhưng là bây giờ mạc danh kỳ diệu chạy ra một người phụ nữ, nói mình đã bóc tem Lệ Quân Mặc, cái này… là tiếng người sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.