“Cái này…” Lâm Thủy Dao ấp úng.
*“Đều nói phụ nữ sẽ không quên được người đàn ông đầu tiên của mình, nhiều năm như vậy, có phải cô vẫn nhớ mãi không quên, còn muốn ôn chuyện cũ với tôi hay không?”
Một đêm kia, thân thể bà vẫn sạch sẽ, ông là người đàn ông đầu tiên của bà.
Hàng mi Lâm Thủy Dao rung động, mọi khi đều là bà kiểm soát chủ động, người đàn ông này quá biết diễn, giả vờ.
đứng đắn cấm dục, bà chỉ trêu chọc một chút còn ông thì chơi vui lắm cơ.
Thế nhưng ai nghĩ đến ông đã đảo khách thành chủ nhanh như vậy, hỏi ngược lại bà, quả nhiên, Lệ Quân Mặc là một tên đàn ông quá lẳng lơ!
Lâm Thủy Dao nhanh chóng cong đôi môi đỏ mọng, bà còn giơ tay lên, chủ động ôm cổ ông: “Đúng vậy, nhiều năm như vậy tôi chính là nhớ anh mãi không quên đó.”
Lệ Quân Mặc nhìn bà, không ngờ bà thừa nhận tự nhiên phóng khoáng đến thế, nhiều năm như vậy bà chưa từng quên ông…
Gương mặt anh tuấn của Lệ Quân Mặc từ từ mềm mại, trên môi cũng treo nụ cười không dễ dàng phát giác.
Tài xế đứng cạnh đã nhìn đến ngây người, tài xế đã làm việc ở Lệ gia máy chục năm, thiếu gia nhà mình là người như thế nào, ông ta là người rõ ràng nhát, hiện tại tài xế nhìn mà mắt trừng mồm há, thiếu gia nhà mình dĩ nhiên trước mặt mọi người ép một người phụ nữ vào vách tường, người phụ nữ kia còn ôm cổ thiếu gia, tư thế hai người vô cùng thân thiết ái muội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404930/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.