Sắp xếp xong xuôi tất cả, Thượng Quan Mật Nhi quả thực cảm giác mình chính là một thiên tài, có thể để cho Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán cứ như vậy lẫn nhau bỏ qua, gặp cũng không quen biết, đây cũng là dằn vặt và đau khổ lớn nhát nhỉ!
Thượng Quan Mật Nhi càng ngày càng nóng, nhưng hiện tại ả đã có kiên định tín tưởng, niềm tin này đặt trên Lục Hàn Đình.
Nơi đây mặc dù là Cửu Lăng vương phủ, thế nhưng chỉ cần Lục Hàn Đình muốn vào tới, liền nhất định có thể tiền Vào.
Lúc này “két” một tiếng, cửa bị đẩy ra, một tia sáng rọi đến.
Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng ngắng đầu, tia sáng kia kèm theo một thân thể đồ sộ anh tuấn nhanh chóng xông vào ánh mắt, Lục Hàn Đình tới.
Hai mắt Thượng Quan Mật Nhi đều sáng, bây giờ Lục Hàn Đình mang theo một thân ánh sáng lóa mắt từ trên trời giáng xuống, châm sáng lên cả thế giới ả, trái tim ả nhanh chóng bởi vì anh mà kịch liệt nhảy nhót.
Anh tới rồi!
Thượng Quan Mật Nhi cố nén không nói gì, bởi vì tiểu nha hoàn Hạ Tịch Quán không thể nói chuyện, ả hiện tại đang đóng giả làm tiểu nha hoàn.
Lục Hàn Đình bước nhanh đến, anh không tháy được Hạ Tịch Quán, nhưng ở trên mặt đất thấy được tiểu nha hoàn làm cho anh một lần không khống chế được khác thường kia.
Cô làm sao vậy?
Lục Hàn Đình nhắc chân dài đi tới trước mặt ả, sau đó quỳ một gồi, đôi mắt anh thâm thúy rơi trên khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của ả, thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404917/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.