Họa phi lấy ra một vật: “Cái này cũng không cần Lan Lâu công chúa lo lắng, cô xem đây là cái gì?”
Họa phi cầm Yêu chuông trong tay.
Yêu chuông nhẹ nhàng lay động, lập tức phát ra tiêng chuông thanh thúy dễ nghe.
Tiếng chuông mang theo ý mị, khiến người ta nghe được mà toàn thân như nhữn ra.
“Lan Lâu công chúa, nói vậy cô nhất định nghe nói qua chuyện của tổ tiên bọn tôi! Năm đó tổ tiên Giao Nhân tộc tôi đã từng buông lời nguyền xuống Hoa Tây Châu, những ai làm quân chủ Hoa Tây đều không chạy thoát mị thuật của Giao Nhân tộc bọn tôi. Cô xem máy năm nay tôi chủ quản hậu cung, cho nên, chỉ cần Mật Nhi mang Yêu chuông vận dụng mị thuật với Lục Hàn Đình, cô cho rằng Lục Hàn Đình còn có thể phát hiện sao? Chỉ sợ cậu ta đã sớm trầm mê ở trong nhu hương của Mật Nhi, về sau Mật Nhi triệt để thay thế được cô, sở hữu tất cả của cô, cô cũng sẽ bị lãng quên.”
Hàng mi cong của Hạ Tịch Quán run lên, đoạn thời gian trước mẹ đã nói chuyện này cho cô biết, lúc đó mẹ còn hỏi cô, có sợ không?
Có sợ Lục Hàn Đình cũng sẽ không chạy thoát mị thuật của Giao Nhân tộc hay không?
Lúc đó, cô không có câu trả lời.
Hạ Tịch Quán yên lặng vài giây, sau đó ngẳng đầu: “Họa phi, bà dám cược với tôi không, cược Lục Hàn Đình có thể vạch trần bộ mặt thật của Thượng Quan Mật Nhi, cược Lục Hàn Đình có thể phá giải lời nguyền Giao Nhân tộc của các người?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404876/chuong-1173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.