Nha hoàn nhanh chóng lui xuống. Thượng Quan Mật Nhi nhìn người đàn ông: “Anh Hạ, sao anh còn đứng ở đó, anh mau vào đi, em có lời muốn chính miệng nói với anh.” Lục Hàn Đình ngẳng đầu, nhìn về dáng vẻ thoát ẩn thoát hiện sau bình phong, câu môi mỏng cười như không cười, toát lên vẻ nhạt nhẽo: “Thẩm tiểu thư, tôi thấy cô là chẳng có gì muốn nói, tôi đi trước.” Anh xoay người rời đi. Anh đi rồi? Thượng Quan Mật Nhi tuyệt đối không ngờ rằng ả phái người mời anh tới, anh dĩ nhiên một cơ hội nhỏ nhoi cũng không cho ả, ngay cả có lệ cũng lười phải làm. Không thể để anh đi như vậy. *A, bốc cháy rồi!” Thượng Quan Mật Nhi hét lên một tiếng, nhanh chóng đi ra ngoài, từ phía sau ôm lấy Lục Hàn Đình. Lục Hàn Đình dừng bước. Ôm được người đàn ông cao to tuần tú này, Thượng Quan Mật Nhi dính chặt mặt lên bờ lưng rộng của anh, ả thực sự rất thích anh. Không riêng gì bởi vì anh sở hữu dòng máu Xích Tử, mị lực đàn ông trên người anh quá nồng đậm, hắp dẫn ả, làm ả khuất phục, hãm sâu. Thượng Quan Mật Nhi hét lên một tiếng, khiếp sợ, bất ngờ, tức giận nhìn về phía người tạt nước kia, ả thật không ngờ Hạ Tịch Quán đã chạy đến nhanh như Vậy, còn xối ả một nước lạnh. Hạ Tịch Quán tới thật, hiện tại đứng ở cạnh cửa, trong tay còn cầm một cái thùng gỗ. Hiện tại thùng gỗ rớt xuống, Hạ Tịch Quán dùng hai tay che miệng mình: “Trời ạ!” Nói rồi cô vừa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]