Bị nữ thần của mình tại chỗ nói trắng ra chuyện mình uống thuốc, Thượng Quan Đằng cứng đờ: “Dao Dao, anh…”
Sắc mặt Họa phi âm trầm có thể nặn ra nước, bà ta lên tiếng nói: “Lan Lâu nữ vương, mời thận trọng từ lời nói đến hành vi, sinh hoạt cá nhân của quân vương há là thứ cô có thể chê bai?”
Lâm Thủy Dao dùng ánh mắt chỉ chỉ Họa phi: “Lão Thượng Quan Đằng này, con chim chích chòe hay hót kia gọi là sủng phi của ông? Vậy thuốc đó là cô ta kêu ông ăn chứ gì? Thân thể của ông đều sắp bị cô ta móc rỗng rồi.”
Ánh mắt của mọi người “xoát’ một cái đều nhìn về Họa phi, bàn tán ầm ï: “Trời ạ, Họa phi lại cho quân vương uống thuốc!”
“Mấy năm nay Họa phi thụ sủng, nghe nói trong lúc quân vương lật bài ngủ lại bà ấy, chỗ bà ấy lại truyền ra máy âm thanh cắm trẻ em đó.”
“Họa phi này… tuổi đã cao rồi mà còn tưởng là mình là con gái thiếu thời àI”
*Nói như vậy, Mật Nhi công chúa thật đúng là cực kỳ giống mẹ mình, tính cách lẳng lơ.”
“Hai mẹ con này còn có Khải điện hạ đều đến từ dị quốc, nghe nói nơi đó am hiểu mị hoặc, chuyên môn đầu độc đàn ông, làm người khinh thường cỡ nào chứ, về sau chúng ta cách xa bọn họ một chút.” . Đọc thêm nhiều truyện ở { Tr ùmTruyện.O R G }
Nghe những tiếng nghị luận này, còn có ánh mắt những người đó đưa, Họa phi gần như muốn phun lửa, bà ta nào biết hỏa lực của Lâm Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404849/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.