Thế nhưng lúc này cửa phòng đột nhiên mở ra, một người đi vào.
Mai phi hoảng sợ, cô ta lớn tiếng khiển trách: “Là cầu nô tài nào không có mắt, không gõ cửa liền tiến đến là muốn hù chết ta sao, nếu như hai đứa con trai trong bụng ta có chuyện gì, mạng của ngươi cũng đền không đủ!”
Người tới cũng không phải là hạ nhân nào, mà là… Họa phi.
Họa phi đi đến, bà ta nhìn Mai phi: “Mai phi, biết mình mang thai song sinh rồi, dáng vẻ bây giờ của cô rất bệ vệ rất kiêu ngạo nhỉ?”
“Chị Họa… Họa phi…” Mai phi biến sắc, dáng vẻ phách lồi vừa rồi nhanh chóng biến mát: “Em, em không biết là chị đã đến rồi, em còn tưởng rằng là nô tài không có mắt nào, em cũng không dám mắng chị Họa phi, nếu như không có chị Họa phi, sẽ không có em bây giờ…”
Mai phi còn muốn nịnh nọt một phen, nhưng Họa phi không nhẫn nại nghe tiếp, trực tiếp cắt lời cô ta: “Mai phi, chúng ta vẫn nên nói trọng điểm đi! Uống chén thuốc này vào.”
Họa phi vung tay lên, nha hoàn tâm phúc của bà ta bưng một chén nước thuốc đen thùi lùi tới.
Mai phi nhìn chén nước thuốc trực tiếp cứng đờ, sắc mặt “xoát” một cái trắng bệch: “Chị Họa phi, em…”
“Làm sao Mai phi, cô quên kế hoạch của chúng ta sao, đứa bé bên trong bụng của cô chỉ có thể lưu đến bây giờ, giá trị lớn nhất của bọn nó cũng chính là trên bữa tiệc đính hôn này lật đổ Hạ Tịch Quán!”
“Nhưng, nhưng em mang thai song sinh đó…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404845/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.