Đây chính là phòng của cô, anh muốn ngủ ở chỗ này có phải nên hỏi ý của cô không?
Hạ Tịch Quán cảm thấy có cần phải đàm luận với Lục Hàn Đình, cô đứng dậy, đi theo vào phòng tắm: “Tiểu Dịch Dịch, con uống hết rồi ngoan ngoãn ngủ, cô giáo tiên nữ nói chút chuyện với bố con.”
“Dạ”
Hạ Tịch Quán và Lục Hàn Đình đều biến mát ở trong phòng tắm, Tiểu Lục Thần Dịch nhanh chóng uống sạch đem trong chén đều, cậu để ly xuống, lấy điện thoại của mình ra.
Ngón tay của Tiểu Lục Thần Dịch gõ thoăn thoát, rất nhanh đã đến dò đến điện thoại của bà mập đó, sau đó cậu hack tường lửa bảo vệ của điện thoại, phát hiện tin nhắn mà Thượng Quan Mật Nhi gửi tới kia.
Thượng Quan Mật Nhi là dùng số nặc danh gửi tới, nhưng cái này không chạy thoát được hoả nhãn kim tinh của Lục Thần Dịch, rất nhanh trên màn ảnh điện thoại liền nhảy ra ảnh chụp và tin tức cuộc đời cá nhân của Thượng Quan Mật Nhi.
Nhưng, đợi Đông đợi Tây vẫn chưa xem được, Thượng Ị Quan Mật Nhi mơ hồ có một loại dự cảm rất xấu, ả cảm giác dường như có chuyện gì không tốt sắp xảy ra.
Lúc này “ting” một tiếng, cửa thang máy mở ra, bà mập đi ra.
Thượng Quan Mật Nhi vẫn ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách hai mắt sáng ngời, lại nhanh chóng bị khựng lại, hình ảnh lý tưởng trong tưởng tượng của ả là bà mập túm Hạ Tịch Quán quần áo xốc xếch đi ra, nhưng vì sao chỉ có mình bà mập đi ra?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404829/chuong-1126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.