Lúc này “cạch” một tiếng, cửa mở, Hạ Tịch Quán đi ra.
*Chị Quán Quán, rốt cuộc chị cũng ra rồi, tại sao chị không mặc váy cưới thê?” Thượng Quan Mật Nhi chạy lên trước.
Hạ Tịch Quán đã cởi váy cưới đó ra, mặc đồ của mình: “À, váy cưới đó quá nhỏ, tôi mặc không vừa.”
Thượng Quan Húc đi tới, anh ta nhìn Hạ Tịch Quán, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Hạ Tịch Quán đỏ bừng, như nhuộm say lòng người, cả người như nụ hoa mới vừa nở rộ, tuyệt diễm mà kiều mị.
Thượng Quan Húc chưa từng thầy qua Hạ Tịch Quán như: vậy, không khỏi chăm chú nhìn thêm, trong ấn tượng của anh ta Lan Lâu công chúa vĩnh viễn là tiên khí thông tuệ, ung dung mà quả quyết, nhưng bây giờ ngay cả đuôi lông mày thanh lệ của cô cũng nhiễm mấy phần mềm mại đáng yêu, khiến người ta không dời mắt nỗi.
Thượng Quan Húc chậm rãi híp cặp mắt đen kia, nếu như: nói Hạ Tịch Quán ban nãy không ở cùng đàn ông, anh ta tuyệt đối không tin.
Ánh mắt Thượng Quan Húc nhìn thoáng qua phòng thử đồ, hiện tại cửa mở ra, bên trong không một bóng người, nhìn không ra bắt kỳ dị thường nào.
Thế nhưng, không có khác thường mới thật sự là dị thường, vừa rồi Hạ Tịch Quán ở bên trong căn bản cũng không phải là thay quần áo.
Người đàn ông kia là ai?
Thượng Quan Húc vẫn rất tò mò, anh ta tò mò là rốt cuộc tuýp đàn ông như thế nào có thể khống chế vị Lan Lâu công chúa tuyệt sắc phong hoa này.
Thượng Quan Mật Nhi che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404817/chuong-1114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.