Hạ Tịch Quán nhanh chóng chau hàng mày thanh tú, cô nhìn luật sư kim bài kia: “Anh vừa nói cái gì, có thể lặp lại lần nữa không?”
“Quán Quán, đừng sợ!” Lâm Thủy Dao đứng dậy, chắn Hạ Tịch Quán ra phía sau mình, bà nhìn luật sư: “Lệ Quân Mặc muốn kiện tôi tội… cưỡng gian?”
Lúc Lâm Thủy Dao mới vừa nghe được hai chữ này đã muốn đứng ra, nào biết Hạ Tịch Quán nhanh hơn bà một bước, hiện tại Lâm Thủy Dao ưỡn sống lưng của mình, hết sức nghiêm túc.
“Lâm nữ sĩ, bà không nghe lầm, Lệ tiên sinh muồn kiện bà cưỡng gian ngài ấy 23 năm, vụ án này Lâm nữ sĩ khẳng định không chống chế được, bởi vì Hạ tiểu thư sẽ là chứng cứ phạm tội của bà, bà mang thai chạy trốn nhiều năm như vậy.” Luật sư nói.
Hạ Tịch Quán hoàn toàn bối rối, cô là ai, cô đang ở đâu, cô đang làm gì thế này?
Cô vừa mới chuộc người mẹ bị bắt vì có hành vi mại dâm trái phép ra, còn chưa bước khỏi cổng, bố ruột cô lại tới kiện mẹ cô tội cưỡng gian.
Mau cứu đứa trẻ tội nghiệp là cô đi! Cô đến tột cùng đã làm sai điều gì?
Lâm Thủy Dao thật sự không nghĩ đến Lệ Quân Mặc lại không có tiền đồ như vậy, ông còn không ngại kiện bà, lẽ nào năm đó bà không làm ông thoải mái đến thế sao?
Đàn ông, chậc chậc, thực sự là không biết xáu hổ!
“Lâm nữ sĩ, ngại vì con gái của hai người Hạ tiểu thư đều đã lớn như vậy, nên Lệ tiên sinh cũng không tính đưa bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404797/chuong-1094.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.