Chương trước
Chương sau
Hạ Tịch Quán nhanh chóng chau hàng mày thanh tú, cô nhìn luật sư kim bài kia: “Anh vừa nói cái gì, có thể lặp lại lần nữa không?”
“Quán Quán, đừng sợ!” Lâm Thủy Dao đứng dậy, chắn Hạ Tịch Quán ra phía sau mình, bà nhìn luật sư: “Lệ Quân Mặc muốn kiện tôi tội… cưỡng gian?”
Lúc Lâm Thủy Dao mới vừa nghe được hai chữ này đã muốn đứng ra, nào biết Hạ Tịch Quán nhanh hơn bà một bước, hiện tại Lâm Thủy Dao ưỡn sống lưng của mình, hết sức nghiêm túc.
“Lâm nữ sĩ, bà không nghe lầm, Lệ tiên sinh muồn kiện bà cưỡng gian ngài ấy 23 năm, vụ án này Lâm nữ sĩ khẳng định không chống chế được, bởi vì Hạ tiểu thư sẽ là chứng cứ phạm tội của bà, bà mang thai chạy trốn nhiều năm như vậy.” Luật sư nói.
Hạ Tịch Quán hoàn toàn bối rối, cô là ai, cô đang ở đâu, cô đang làm gì thế này?
Cô vừa mới chuộc người mẹ bị bắt vì có hành vi mại dâm trái phép ra, còn chưa bước khỏi cổng, bố ruột cô lại tới kiện mẹ cô tội cưỡng gian.
Mau cứu đứa trẻ tội nghiệp là cô đi! Cô đến tột cùng đã làm sai điều gì?
Lâm Thủy Dao thật sự không nghĩ đến Lệ Quân Mặc lại không có tiền đồ như vậy, ông còn không ngại kiện bà, lẽ nào năm đó bà không làm ông thoải mái đến thế sao?
Đàn ông, chậc chậc, thực sự là không biết xáu hổ!
“Lâm nữ sĩ, ngại vì con gái của hai người Hạ tiểu thư đều đã lớn như vậy, nên Lệ tiên sinh cũng không tính đưa bà vào tù, Lệ tiên sinh lựa chọn âm thầm hoà giải.”
Nói rồi luật sư giao một xấp tư liệu cho Lâm Thủy Dao: “Lâm nữ sĩ, bà đọc đi, nơi này là bên tôi tính ra tổn thất của Lệ tiên sinh, 23 năm này bởi vì hành động của bà đã khiến thân thể và tỉnh thần Lệ tiên sinh chịu phải hai kích thích lớn, vì vậy chúng tôi yêu cầu bôi thường hợp lý từ bà và sau khi số tiền yêu cầu được thanh toán, chúng tôi sẽ khép lại chuyện này, không nhắc đến nữa.”
Lâm Thủy Dao lật tư liệu đến trang cuối cùng, trực tiếp đoc khoản tiền bắt đền, bà thì thào lên tiếng: “101… phía sau này có bao nhiêu số không thế?”
Hạ Tịch Quán cũng tiến tới nhìn thoáng qua, khoản tiền bắt đền là 101 kèm theo phía sau theo là thật nhiều số không, vừa nhìn đã khiến người ta hoa cả mắt.
“Lâm nữ sĩ, Lệ tiên sinh nói khoản tiền bắt đền là mười tỷ một trăm triệu.” Luật sư mỉm cười nói.
Cái… cái gì?
Mười tỷ một trăm triệu?
Lâm Thủy Dao khiếp sợ nhìn luật sư kia: “Mười tỷ một trăm triệu, anh ta sao không đi cướp ngân hàng luôn đi?”
23 năm trước bà chọn lựa bộ gen hoàn mỹ nhất trên cái thế giới này, do đó chọn trúng Lệ Quân Mặc, giao hợp, Lâm Thủy Dao nào biết tai hoạ liền ủ mầm từ đó, 23 năm sau Lệ Quân Mặc lại bắt bà đền mười tỷ một trăm triệu.
Buổi tối kia bà ngủ với con cưng Đề Đô Lệ Quân Mặc một chút, vậy mà mắt đến mười tỷ một trăm triệu.
Ông hoàn toàn có thể đi cướp ngân hàng được rồi.
Luật sư cười nói: “Ha ha Lâm nữ sĩ, bà thật biết nói đùa, ngân hàng dưới danh Lệ tiên sinh vô số kể, chính là của ngài ấy, không cần phải đi cướp.”
Lâm Thủy Dao: “…”
Hạ Tịch Quán đón Lâm Thủy Dao về rồi, mang theo khoản nợ kếch xù.
Trong phòng biệt thự, Hạ Tịch Quán đẩy cửa đi vào, Lâm Thủy Dao mới vừa tắm xong, đang dùng khăn mặt lau mái tóc dài ẩm ướt: “Mẹ, chuyện này của mẹ và bố đến tột cùng giải quyết như thế nào, mười tỷ một trăm triệu lận đó ạ.
Lâm Thủy Dao buông khăn mặt xuống: “Quán Quán, chuyện này con không cần phải để ý đến, mẹ sẽ giải quyết thích đáng, mẹ biết đó là mười tỷ một trăm triệu, mẹ cũng không có nhiều tiền như vậy, hiện tại mẹ đang ở thời kỳ gây dựng sự nghiệp, rất cần dùng tiền.”
Lâm Thủy Dao chính là một người tham tiền.
Hạ Tịch Quán không quá lo lắng chuyện này, để mẹ giải quyết bố, chắc không có vấn đề.
“Được rồi mẹ, lần trước mẹ nói với con về chuyện Yêu chuông và Giao Nhân tộc, bây giờ mẹ có thể nói cho con nghe không?” Hạ Tịch Quán rất tò mò.
Lâm Thủy Dao khôi phục nghiêm túc: “Quán Quán, chuyện Giao Nhân tộc dính dán đến tổ tiên chúng ta, năm đó tổ tiên Hoa Tây Châu và tổ tiên Lan Lâu chúng ta là một đôi tình lữ, nhưng tổ tiên Hoa Tây Châu thay lòng đổi dạ, phản bội tổ tiên chúng ta.”
“Thay lòng đổi dạ? Lẽ nào năm đó tổ tiên Hoa Tây Châu thay lòng liên quan đến Giao Nhân tộc?”
Lâm Thủy Dao tán dương nhìn Hạ Tịch Quán: “Không sai, tổ tiên Hoa Tây Châu yêu công chúa Giao Nhân tộc, chối bỏ lời thề với tổ tiên chúng ta, mà năm đó tổ tiên chúng ta và công chúa Giao Nhân tộc là một đôi tỷ muội kết nghĩa kim lanŒ).”
(*) Kim lan: chỉ tình bạn, sau dùng để chỉ anh chị em kết nghĩa.
Hạ Tịch Quán là lần đầu tiên nghe nói chuyện như vậy, tổ tiên Hoa Tây Châu lại một tay bắt hai cá, đúng là một tên tra nam.
“Tổ tiên Lan Lâu chúng ta chịu đựng hai sự phản bội từ người yêu và tỷ muội mình, dưới cơn nóng giận rời khỏi Hoa Tây Châu, lập nên Lan Lâu Cổ Quốc chúng ta, từ từ tổ tiên chúng ta liền phát hiện trên người công chúa Giao Nhân tộc luôn mang theo một cái chuông, trong lúc cử động tiếng chuông vang lên có thể mê hoặc lòng người, từ đó về sau tổ tiên chúng ta mới biết được đó là Yêu chuông, công chúa Giao Nhân tộc am hiểu mị thuật.”
“Mẹ, nếu công chúa Giao Nhân tộc am hiểu mị thuật, vậy năm đó Tổ tiên Hoa Tây Châu có thể chỉ là bị mị thuật đầu độc hay không? Trong lòng ngài ấy vẫn yêu sâu đậm tổ tiên chúng ta?”
Lâm Thủy Dao chậm rãi nói: “Năm đó tổ tiên chúng ta mang “lang chỉ thiết ky”, lại có y thuật thông thiên, tự nhiên không thể chịu đựng sự tồn tại của một yêu tộc như Giao Nhân tộc, vì vậy tổ tiên xuất lĩnh lang chỉ thiết ky, nghìn dặm truy nguyệt, trực tiếp san phẳng Giao Nhân tộc, phá vỡ mị thuật công chúa Giao Nhân tộc thi triển trên người tổ tiên Hoa Tây Châu. Sau khi tổ tiên Hoa Tây Châu thanh tỉnh liền khóc ròng trước mặt tổ tiên chúng ta, thỉnh cầu tha thứ, tổ tiên chúng ta liền hòa hảo với tổ tiên Hoa Tây Châu như lúc ban đầu.”
Hạ Tịch Quán nghe rất nhập thần: “Một câu chuyện gương vỡ lại lành như vậy, vì sao sau này Lan Lâu Cổ Quốc chúng ta lại biến mất khỏi thế giới, sau đó lại xảy ra chuyện gì ạ?”
“Sau đó… sau đó tổ tiên Hoa Tây Châu cầu hôn tổ tiên chúng ta, ngày đại hôn ấy, tổ tiên chúng ta một thân lửa đỏ giá y tưởng rằng mình sắp sửa gả cho tình lang mình yêu thương, nhưng đêm đó, tổ tiên Hoa Tây Châu cầm thượng cổ lợi khí Hiên Viên Kiếm, trực tiếp đâm xuyên qua trái tim tổ tiên chúng ta.”
Hạ Tịch Quán cả kinh.
Lâm Thủy Dao cầm tay Hạ Tịch Quán: “Lúc này trong phòng chậm rãi đi ra một người khác, đó chính là công chúa Giao Nhân tộc, thì ra tổ tiên Hoa Tây Châu vẫn luôn ở bên công chúa Giao Nhân tộc kéo dài hơi tàn, đây là mưu kế của bọn họ, bọn họ lấy đại hôn làm lý do ám sát tổ tiên chúng ta, đồng thời thừa dịp đêm động phòng hoa chúc, huyết tẩy Lan Lâu, khiến chúng ta diệt quốc.”
“Bởi vì lúc đó mẹ còn chưa sinh ra, chỉ là ở sách cổ Lan Lâu Cổ quốc đọc được ghi chép, tương truyền đêm đó ánh sáng đỏ như máu ngút trời, mười hai trưởng lão của Lan Lâu Cổ Quốc chúng ta toàn bộ đều đến Hoa Tây Châu ăn tiệc mừng, bọn họ mỗi một người đều ngã xuống, thi thể người Lan Lâu khắp nơi, máu đổ như suối nhuộm đỏ cả nước Hoa Tây Châu.
“Tổ tiên bị Hiên Viên Kiếm đâm trọng thương, nhìn con dân mình bởi vì sai làm của mình mà chét, hai mắt đỏ như máu, lúc đó công chúa Giao Nhân tộc nói cho. tổ tiên, Giao Nhân tộc hạ nguyền rủa với Hoa Tây Châu, về sau quân vương Hoa Tây Châu đời đời kiếp kiếp đều không chạy thoát khỏi mị thuật Giao Nhân tộc, bọn họ vĩnh viễn là nô lệ dưới váy Giao Nhân tộc.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.