Chương trước
Chương sau
“Cô Phi Phi, chiếc váy Chanel này của cô là mẫu trên sàn catwalk cách đây hai ngày phải không? Trời ơi, trên người cô mặc toàn mẫu trên catwalk sao?”
“Cô Phỉ Phỉ, cô hôm nay khác hẳn, rạng rỡ lóa mắt, cả người mang đồ hiệu. Có phải cô quen được anh bạn trai giàu có rồi không?”
Tống Phỉ Phi được vây quanh ngắng đầu, lập tức liền thấy Hạ Tịch Quán phía trước, Tống Phỉ Phỉ mỉm cười đắc ý, cô ta cố ý lớn tiếng nói: “Đúng vậy, tôi mới quen bạn trai, quần áo túi xách trên người đều là bạn trai tôi mua cho tôi đây.
*Cô Phi Phi, bạn trai cô là ai thế, đừng giấu giếm nha, mau nói cho chúng tôi biết đi!” Có người thúc giục.
Tống Phi Phỉ hát cằm lên trời: “Cái này… tạm thời bảo mật, tôi sợ tôi nói ra sẽ hù các cô đấy anh ấy tuyệt đối là đại nhân vật mà các cô không tưởng tượng nổi được đâu!”
Hạ Tịch Quán đứng ở một bên liếc nhìn Tống Phỉ Phỉ, sau đó cũng không nói gì, mặt không đổi rời đi.
Cô cứ như vậy mà đi?
Tống Phỉ Phi rất thất vọng, cô ta còn muốn thấy biểu cảm đố kị, cực kỳ hâm mộ, rồi phát điên gì đó trên mặt Hạ Tịch Quán, vậy mà thái độ nhẹ bỗng của Hạ Tịch Quán làm cô ta cảm thấy như đắm vào bông vải.
Điện thoại Hạ Tịch Quán vang lên, tới một cái tin nanh ngắn, là Tô Hi gởi tới.
Hạ Tịch Quán mở ra vừa nhìn, tin nhắn rất đơn giản: “Ngày kết hôn đã đến, mau trở về.”
Mấy giây sau tin nhắn đã biến mát, đây là Tô Hi lợi dụng kỹ thuật đen gởi tin nhắn đặc biệt, cho dù Lục Hàn Đình khống chế điện thoại của cô cũng sẽ không tra được nội dung tin nhắn.
Cô phải đến Hoa Tây Châu, bắt đầu một đoạn hành trình mới của cô.
Hạ Tịch Quán cát điện thoại, sau đó vào phòng làm việc của hiệu trưởng đưa đơn xin từ chức, chuyến hành trình đến Đề Đô này phải kết thúc rồi. Lúc kết thúc cô vẫn còn bận tâm Dịch Dịch, trước khi chuẩn bị đi, cô muốn đi tìm Lục Hàn Đình để gặp Dịch Dịch.
Lúc Hạ Tịch Quán đang thu dọn đồ đạc của mình, Tống Phỉ Phỉ đi tới cười nói: “Cô giáo Hạ, cô tạm rời cương vị công tác hả, thật là đáng tiếc, lúc đầu tôi còn định chia sẻ tin tốt tôi đã có người yêu với cô đáy.”
“Cô biết không cô giáo Hạ, tôi đang quen một anh bạn trai, anh ấy rất đẹp trai lại có tiền, tôi thật sự rất thích anh áy, anh ấy cũng đặc biệt cưng chìu tôi, chẳng những ở trong quán rượu chuộc thân cho tôi, còn mua cho tôi đủ loại xa xỉ phẩm, vung tay rất rộng rãi đó.”
“Cô giáo Hạ, cô nhất định sẽ chúc phúc tôi, nhỉ? Tôi cảm thấy cô sẽ vì tôi mà vui vẻ.”
Hạ Tịch Quán nâng đôi mát trong vắt nhìn Tống Phỉ Phi: “Cô thực sự muốn tôi chúc phúc cô?”
*Đương nhiên rồi.” Tống Phỉ Phi rất “trà xanh” gật đầu.
Hạ Tịch Quán chậm rãi cong đôi môi đỏ mọng: “Chỉ mình tôi chúc phúc cô hơi không phải phép đấy, nếu không như vậy đi, tôi gọi tất cả cô giáo đến chúc phúc cô, có được không?”
Tống Phï Phi sửng sốt: “Ý cô là gì?”
Hạ Tịch Quán lấy ra điện thoại của mình, mở ra một tắm hình, sau đó cô trực tiếp gửi vào tin nhắn nhóm của các giáo viên trường mẫu giáo.
“Ting” một tiếng, Tống Phi Phi nhanh chóng nhấp vào mục tin nhắn nhóm, cô ta có một loại dự cảm rất xấu.
Tống Phỉ Phi mở điện thoại ra nhìn, tắm hình Hạ Tịch Quán gửi đi kia chính là tối hôm qua Lục Hàn Đình gửi tới, Lục Hàn Đình cũng không có trong hình, chỉ thấy Tống Phỉ Phỉ ngồi xổm giữa hai chân người đàn ông, vừa nhìn đã biết cô ta đang phục vụ cho người đàn ông, cô ta còn hướng về phía màn ảnh cười rực rỡ không gì sánh được, còn giơ thêm tay chữ V.
Tỉng ting ting, tin nhắn nhóm trực tiếp nổ tung, “Cô Phỉ Phi, xin hỏi đây là chuyện gì thế?”
“Trời ạ, thảo nào Tống Phỉ Phỉ sáng sớm hôm nay diện cả cây hàng hiệu, thì ra… đêm qua cô ta… phục vụ đặc biệt cho đàn ông!”
“Cái này thực sự làm người ta mở rộng tầm mắt, tôi thấy Tống Phỉ Phỉ thanh thuần, không nghĩ tới… không biết thẹn như thế, máy cô xem cô ta ngồi xổm ở nơi đó còn giống như đang khoe vậy á, quá không biết xấu hồ!”
“Ban nãy Tống Phi Phi còn gạt chúng ta nói cô ta đang quen bạn trai vừa đẹp trai vừa có tiền, tôi thấy cô ta là được máy ông già bao nuôi thì có!”
“Cô Phỉ Phỉ, mời cô lập tức tới phòng làm việc của hiệu trưởng.”
Cả trái tim Tống Phỉ Phỉ đều lạnh, cô ta tuyệt đối không ngờ Hạ Tịch Quán ác độc như vậy, trực tiếp gửi hình này vào nhóm chat giáo viên.
Tống Phỉ Phi cũng biết xáu hổ, cô ta nhìn trong hình chính mình ngồi xổm giữa hai chân người đàn ông giống như một đồ chơi không chút tôn nghiêm, thế nhưng cô ta còn không biết xấu hổ cười xán lạn không gì sánh được.
Hiện tại hiệu trưởng đã lên tiếng, mời cô ta lập tức đến phòng làm việc của hiệu trưởng, Tống Phỉ Phỉ có dự cảm, hiệu trưởng muốn trực tiếp sa thải cô.
Tống Phỉ Phỉ tức đến run rẫy cả người, cô ta tức giận nhìn Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, mày dám…”
*Vì sao tôi không dám?” Hạ Tịch Quán nhàn nhạt cắt đứt lời của cô ta: “Cô có tin tôi sẽ gửi tấm hình này lên diễn đàn trường, để cho tất cả mọi người đến xem thử tiết mục phục vụ đặc biệt của cô vào đêm không?”
*Mày!” Tông Phỉ Phỉ tức điên nhưng lại không nói gì được.
“À đúng rồi, nghe nói gia cảnh nhà cô không tốt lắm, cho nên tôi có thể hiểu mong ước muốn leo cao của cô, tôi đây là làm quảng cáo miễn phí cho cô, sau này đàn ông tìm tới cửa để cô phục vụ nhất định sẽ rất nhiều nhỉ? Như vậy cô mỗi ngày đều có thể mặc đồ Chanel, đeo túi LV đi rêu rao khắp nơi rồi. Tống Phỉ Phỉ, cô nên cảm ơn tôi.”
Đây là lần đầu tiên Tống Phỉ Phỉ thấy được thủ đoạn sắm rền gió cuốn vài tài ăn nói của Hạ Tịch Quán, cô ta hoàn toàn bị K.O.
Lúc này hiệu trưởng sắc mặt nghiêm túc đi tới: “Tống Phỉ Phi, cuộc sống riêng của cô chúng tôi không có quyền quản, thế nhưng làm giáo viên nhà trẻ, sức ảnh hưởng của cô thực sự quá ác liệt, chỗ chúng tôi không chứa được cô, bây giờ cô lập tức thu dọn đồ đạc rời đi đi!”
Hiệu trưởng trực tiếp cắt chức Tống Phi Phi, yêu cầu cô ta lập tức rời đi.
Sắc mặt Tống Phỉ Phi trắng nhọt, cô ta nhìn các cô giáo nữ, lúc đầu các cô giáo nữ đối xử với cô ta cũng không tệ, nhưng bây giờ mọi người rất khinh bỉ nhìn cô ta, còn cách cô ta thật xa, như thể trên người cô ta bệnh đường sinh dục sẽ lây cho bọn họ vậy.
Tống Phỉ Phỉ tức giận cắn răng, nhưng một chữ cũng không nói được, khi cô ta quay đầu căm tức kẻ khởi xướng Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán đã xoay người rời đì.
Hạ Tịch Quán rời nhà trẻ, đứng ở trên đường cái đón xe taxi.
Cô không biết Lục Hàn Đình bây giờ đang ở đâu, nhớ tới chuyện của Lục Hàn Đình và Tống Phỉ Phi, cô không muốn gặp lại Lục Hàn Đình nữa.
Thế nhưng trước khi đi Hoa Tây Châu, cô muốn gặp Tiểu Dịch Dịch một lần.
Lúc này Tống Phỉ Phi không gì sánh được chật vật bị đuổi ra khỏi cửa, cô ta cũng rời nhà trẻ, thấy Hạ Tịch Quán, hai mắt cô ta nhanh chóng sáng ngời, không khỏi lên nói móc: *Ôi, đây không phải là cô giáo Hạ đấy ư, không có ai tới đón cô à, cô phải đón xe taxi?”
Nói xong Tống Phỉ Phỉ cười nói: “Thật ngại quá cô giáo Hạ, bạn trai tôi đã gọi riêng xe sang tới đón tôi rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.