Lục Hàn Đình mím môi mỏng: “Lục Thần Dịch, con còn biết thứ gì?
Lục Hàn Đình có một loại cảm giác bản thân đã sinh một boss lớn.
Lục Thần Dịch lắc đầu: “Chỉ có những thứ này, quá khứ của mẹ đều bị bố và ông nội xóa sạch, không phải sao?
Như vậy hiện tại, bố có muốn nói cho con chút gì không, ví dụ như chuyện tình của bố và mẹ.”
*…” Lục Hàn Đình càng ngày càng có ảo giác bị lãnh dạy dỗ, anh hừ một tiếng: “Lục Thần Dịch, không phải con rất có năng lực sao? Tự mình đi thăm dò đi.”
Lục Thần Dịch quy củ ngồi ở ghế an toàn, hai cái chân nhỏ ưu nhã vắt chéo: “Được rồi, con hiểu được mà bố, dù sao bị mẹ vứt bỏ không phải là chuyện tự hào gì, yên tâm đi bố, cho dù con có biết chuyện năm đó, con cũng sẽ không chê cười bó.”
*…” Lục Hàn Đình sắp hộc máu.
Lúc này chuông điện thoại vang lên, là điện thoại của Lục Hàn Đình.
Là Có Dạ Cần gọi.
Lục Hàn Đình ấn phím nhận: “Alo.”
“Hàn Đình, gần đây cận bận cái gì thế? Tôi phát hiện Hạ Tịch Quán trở về một cái cậu liền làm tổ ở nhà không xuất hiện, có phải định biến thành người đàn ông của gia đình luôn rồi không? Đi ra đây uống rượu với tôi.”
“Được, tới liền.” Lục Hàn Đình cúp điện thoại.
Nửa giờ sau, chiếc Rolls-Royce Phantom chậm rãi ngừng lại, Lục Thần Dịch tự mở cửa sau xe ra, nhảy xuống, cậu đứng tại chỗ, giơ giơ tay nhỏ bé Lục Hàn Đình: “Bố, bye bye.”
Lục Hàn Đình nói: “Vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404759/chuong-1056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.