Thật đáng sợ.
Thím Triệu nghĩ thầm, bỏ đi, bà sẽ không so đo với người đàn ông bị mãn kinh!
Có Hạ Tịch Quán làm bạn, Tiểu Dịch Dịch rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ, Hạ Tịch Quán về phòng của mình, tắm nước nóng, nhưng rất nhanh cô liền phát hiện mình không có quần áo ngủ.
Cô lau khô nước trên người, sau đó quần khăn tắm lớn ra ngoài, cô đứng trước bàn trang điểm dùng máy sấy hong tóc.
Lúc này “ting” một tiếng, điện thoại của cô vang lên, có tin nhắn.
Lục Hàn Đình gởi tới, đơn giản lại hàm súc: “Cô qua đây, hay tôi qua?”
Hàng mi nhỏ dài Hạ Tịch Quán run rẩy, không hồi âm ngay.
Lúc này cô phát hiện ra một giờ trước Lục Hàn Đình cũng đã gửi một tin cho cô, hỏi cô đã tắm chưa.
Khi đó chỉ mới bảy giờ hơn, anh không phải làm việc trong thư phòng sao, thím Triệu và Dịch Dịch còn chưa ngủ, anh lại đi gửi cái tin đó rồi.
Hạ Tịch Quán khẽ cắn răng lên đôi môi đỏ mọng, lúc này bên tai truyền đến tiếng cửa mở nhỏ nhẹ, “cạch” một cái, cửa phòng của cô đã mở.
Hạ Tịch Quán cả kinh, cô quay đầu, nhanh chóng thấy được ở cạnh cửa một dáng người cao ráo, Lục Hàn Đình đi tới.
Hạ Tịch Quán không nghĩ tới anh nhanh như vậy đã tới rồi, cô trực tiếp ngây ngắn cả người.
Lúc này Lục Hàn Đình nhấc đôi chân dài đi tới, anh cũng tắm xong, mặc trên người đồ ngủ lụa màu xanh đen, cả người ươn ướt mà nhẹ nhàng khoan khoái, mang theo hương sữa tắm.
Lục Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404745/chuong-1042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.