Đã tối rồi, nam nữ trẻ tuổi lấy tư thế ái muội như vậy thân mật quấn quýt lấy nhau, anh còn hỏi cô đã tắm chưa, gương mặt nhỏ tuyệt sắc kia của Hạ Tịch Quán nhanh chóng đỏ ửng: “Lục Hàn Đình, anh đừng như vậy, Dịch Dịch vẫn còn ở bên trong.”
“Dịch Dịch? Ha.” Lục Hàn Đình từ trong cổ họng bật ra tiếng cười khàn khàn: “Hạ Tịch Quán, cô có tư cách gì ở trước mặt tôi gọi hai tiếng “Dịch Dịch”, hả?”
Đôi mắt trong vắt Hạ Tịch Quán rơi trên khuôn mặt tuần tú của Lục Hàn Đình, chậm rãi dừng lại giãy giụa.
Lục Hàn Đình híp đôi mắt đỏ thắm, ánh mắt của anh tùy ý quan sát trên dưới Hạ Tịch Quán mới vừa tắm xong. Lúc này cô đang mặc váy sơ mi lụa trắng, váy sơmi rất rộng làm dáng người lả lướt của cô như ẩn như hiện, vạt váy rơi trên bắp đùi của cô, phía dưới là đôi đùi vừa đẹp vừa trắng vừa mịn, vô cùng hấp dẫn tròng mắt.
Ba năm không gặp, theo độ tuổi, Hạ Tịch Quán ở các phương diện thẩm mỹ cũng bắt đầu thiên về phía phụ nữ hơn, trong lười biếng tùy ý lộ ra vài phần gợi cảm, rất câu người.
“Lục Hàn Đình, chúng ta nói chuyện một chút đi.” Hạ Tịch Quán nhẹ giọng nói.
“Nói chuyện gì? Nói chuyện làm ăn, hay là nói chuyện tình ái?” Bàn tay to Lục Hàn Đình rơi trên vào hông yêu điệu mềm mại của cô, dùng sức bóp một cái.
Hạ Tịch Quán hơi đau, ba năm trước cô sinh ba thai, hai năm sau một mực hôn mê, cho nên thân thể hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404738/chuong-1035.html