Chương trước
Chương sau
Nhưng, khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc ấy mới vừa xông vào trong tầm mắt, “tút tút” hai tiếng, video call đã bị cô tự tay cắt đứt.
Người phụ nữ này!
Khuôn mặt tuần tú Lục Hàn Đình nhanh chóng đen như đít.
nồi, lá gan cô đủ mập đấy, lúc này còn dám chọc giận anh! – “Lục tổng…” Cô con lai kia còn dính vào anh.
Lục Hàn Đình đẩy cô ta ra, anh từ trong cổ họng bức ra giọng nói âm lạnh: “Muốn đàn ông đến thế à, có muốn tôi tìm vài thằng đến thỏa mãn cô không?”
Con lai kia cứng đờ, sắc mặt trắng bệch nhìn Lục Hàn Đình, ai cũng biết vị đệ nhất tài phiệt thủ đoạn tành nhẫn, lãnh lệ sát phạt, nếu anh đã nói như vậy, thì không phải nói đùa.
Thế nhưng, không phải người ta đồn anh thích ve vãn với phụ nữ sao, thích phong hoa tuyết nguyệt sao? Sao đến lượt cô ta lại biến thành nam thần lạnh lùng cắm dục người lạ chớ vào rồi?
Nội tâm con lai hoảng sợ, cô ta không biết đến tột cùng sai ở bước nào.
Lục Hàn Đình không hề có kiên nhẫn bật ra một chữ: “Cút!”
Thời gian đi công tác lần này của Lục Hàn Đình hơi dài, trọn hai tuần lễ.
Rất rõ ràng cuộc gọi video kia không thoải mái, mây ngày kế tiếp Lục Hàn Đình cũng không call video với Tiểu Dịch Dịch.
Dĩ nhiên, Tiểu Dịch Dịch cũng không chủ động tìm bó, bởi vì cậu ở cạnh Hạ Tịch Quán mãi, đã sớm ném bố mình ra sau ót.
Hôm nay tan học, Hạ Tịch Quán mang theo Tiểu Dịch Dịch tiếp tục chạy bộ, bởi vì đã chạy hai tuần rồi, Hạ Tịch Quán dung mạo tuyệt sắc, Bịch Sữa Nhỏ phấn điêu ngọc trác, hai mẹ con đi ở trên đường cái đều đạt được tỷ lệ quay đầu tuyệt đối, hiện tại hai người chạy trên một đường suốt hai tuần, đã sớm hấp dẫn rất nhiều người, trong đó liền bao gồm cả đám phú nhị đại thích săn gái.
Một chiếc Ferrari màu đỏ một đường theo Hạ Tịch Quán và Tiểu Dịch Dịch, phú nhị đại trong xe dùng ánh mắt dung tục nhìn cơ thể Hạ Tịch Quán: “Người đẹp, chạy bộ mệt lắm, mau lên xe, anh dẫn em đi hóng gió.”
Hạ Tịch Quán không để ý tới phú nhị đại kia, cô cụp mắt dịu dàng nhìn Tiểu Dịch Dịch: “Dịch Dịch, có mệt không con?”
Tiểu Dịch Dịch lắc đầu: “Không ạ.”
Phú nhị đại cảm thấy Hạ Tịch Quán lạnh lùng liền không vui, gã ta tà ác cười nói: “Người đẹp, thằng nhỏ này là con trai em à, không nhìn ra đấy, em có con trai rồi, có phải em 20 tuổi không, nhìn thanh thuần có thể chảy ra nước thế kia vậy mà đã sớm bị người đàn ông chơi qua.”
“Anh nói chứ thằng đàn ông kia đâu rồi, chắc không phải nghèo rớt mồng tơi đấy chứ! Để vợ con mình ở trên đường chạy về nhà thì giàu có cái gì? Trái tim hắn cũng rộng lớn phết đấy, phơi cô vợ xinh đẹp như vậy rêu rao.
khắp nơi cũng không sợ mình bị cắm sừng ha ha.”
Phú nhị đại kia đang dương dương đắc ý cười, chợt gã ta.
cảm giác được một ánh mắt âm lạnh rơi trên người mình, _ khiến gã rùng mình.
Phú nhị đại nhanh chóng ngắng đầu, chỉ thấy cặp mắt đen như mực Tiểu Dịch Dịch đang nhìn gã, một đứa bé ba tuổi, lúc này lại có vẻ âm trầm bất thường, quyết đoán mười phần.
Da đầu phú nhị đại đều có chút tê dại, thế nhưng nghĩ đến mình lại bị một thằng nhỏ ba tuổi dọa sợ, không khỏi có chút thẹn quá thành giận, lúc này gã muốn mở cửa xe đi xuống, trong miệng còn mắng: “Thằng con hoang, mày nhìn cái gì, ông đây là người mà mày có thể nhìn sao? Có tin tao cho bố mày quỳ dưới chân tao không?”
Phú nhị đại còn chưa nói hết, phanh một tiếng, phía sau có một chiếc xe trực tiếp đụng tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.