Hôm nay Lục Hàn Đình mặc tây trang màu đen được may thủ công, bên ngoài phủ áo khoác ngoài đen mỏng, anh chậm rãi từ trong buồng phi cơ đi xuống, giở tay nhấc chân đều tràn ngập nỗi bật cao quý.
Máy bay hạ cánh, anh một tay cầm di động, Sùng Văn đi theo phía sau, nhanh chân bước ra, bước tiến của anh leng keng mạnh mẽ, kèm theo khí tràng, chiếc quần tây dài được cắt tỉa như đao phong kia bao lấy hai chân dài to, theo mỗi một bước đều đi ra đường vòng cung sắc bén.
Lúc này, đầu điện thoại kia truyền đến tiếng Thượng Quan Mật Nhỉ gọi Lục tiên sinh…
Bước chân của Lục Hàn Đình đột nhiên khựng lại.
Tiếng Lục tiên sinh này, thể như đã từng quen biết.
Một tiếng Lục tiên sinh nhõng nhẽo lại nhẹ mềm, đã từng là âm thanh anh yêu nhất.
Lục Hàn Đình đột nhiên ngừng lại, thần kinh tất cả mọi người căng lên, nhanh chóng trận địa sẵn sàng đón quân địch, đã xảy ra chuyện gì?
Lúc này Sùng Văn tiến lên, thận trọng thử dò xét nói: “Thiếu chủ, anh làm sao vậy?”
Khuôn mặt tuấn tú kia của Lục Hàn Đình không hề động, anh khẽ khép hờ mắt: “Không có việc gì.”
Anh cầm di động ra sân bay vào đại sảnh, vừa đi vừa nói chuyện với Thượng Quan Mật Nhi: “Nhận được quà sinh nhật rồi?”
“Dạ đúng vậy, Lục tiên sinh, cám ơn màn pháo hoa rực rỡ của anh nha, em thật sự rất thích, có qua có lại, em cũng chuẩn bị một món quà cho Lục tiêu thái tử, cậu chàng nhất định sẽ thích.”
Lục tiểu thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404690/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.