Hạ Tịch Quán chậm rãi cong đôi môi đỏ mọng, cô cầm tay Tô Hi: “Anh Tô Hi, anh dám cùng em vào trong trận không?”
Bây giờ Hạ Tịch Quán dường như phát ra ánh sáng, giống như là một viên Minh Châu oánh nhuận rực rỡ, trong tròng mắt trong suốt ất chứa ý cười nhàn nhạt, còn có bình tĩnh và quả quyết.
Tô Hi câu môi: “Có gì không dám?”
Hạ Tịch Quán nắm tay Tô Hi lui về phía sau: “Mấy người ai muốn tìm tôi, thì cứ tới.”
Lời vừa dứt, Hạ Tịch Quán và Tô Hi xoay người, thân ảnh hai người rất nhanh biến mắttrong đêm tối.
“Hạ Tịch Quán!” Thượng Quan Đằng thật không ngờ Hạ Tịch Quán lại thực sự dám xông vào Nhiếp Tâm trận, hắn ta lẫm bẩm nói: “Đúng là điên rồi, Hạ Tịch Quán một đi không về, cô ta nhất định sẽ tan xương nát thịt.”
Lệ Quân Mặc chuẩn bị tiến lên nhưng Lục Tư Tước kéo Lệ Quân Mặc lại, ông nhìn về phía Thượng Quan Đằng: “Thượng Quan quân chủ, năm đó Lâm Thủy Dao lưu lại trận pháp này chính là phòng người có tham tâm, kẻ tâm thuật bất chánh.
Trận pháp này hết sức lợi hại, trong lòng chúng ta đều có chấp niệm, nếu như tiến vào trong trận này, đều sẽ chết trong chấp niệm của mình, nhưng trận pháp này có một cách có thể phá, đó chính là… máu Xích Tử!”
*Thượng Quan Đằng, nghe nói quân chủ của các triều đại Hoa ‘ỰyN: Tây Châu đều có máu Xích Tử, anh là vua ắt hẳn cũng có thể chảy xuôi máu Xích Tử mới đúng!”
Thượng Quan Đằng không nghĩ tới Lục Tư Tước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404682/chuong-979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.