Hạ Tịch Quán trong hai mắt anh thấy được tia hận ý đáng sợ, con ngươi cô co rụt lại, nhanh chóng dùng hai tay che bụng mình: “Lục Hàn Đình, anh đến tột cùng muốn làm gì?”
“Hạ Tịch Quán, là em phản bội anh, anh sẽ khiến Tô Hi chết không có chỗ chôn, mà em, trước tiên ngoan ngoãn phá hư nghiệt chủng trong bụng em, anh sẽ nhốt em lại, chờ em rửa sạch cơ thể bẩn thỉu này rồi quay về hầu hạ anh!”
Hạ Tịch Quán hít vào một ngụm khí lạnh, cô không ngừng lui về phía sau: “Lục Hàn Đình, anh không thể làm như vậy, anh không thể đụng đến con tôi!”
Lục Hàn Đình lạnh mắt nhìn dáng vẻ cô che chở nghiệt chủng trong bụng, con của anh cô có thể tùy ý vứt bỏ, thế nhưng con của Tô Hi, cô lại che chở như vậy.
Lục Hàn Đình chưa từng hận một người đến thế, hiện tại anh hận cô, thật sự rất hận rất hận.
Lục Hàn Đình cưỡng ép chính mình thu hồi ánh mắt, anh sợ chính mình sẽ nhịn không được giết chết cô, anh sắc bén quét mắt về đám bác sĩ bên cạnh: “Còn đứng ngây đó làm gì, đi chuẩn bị thuốc phá thai!”
Bác sĩ điên cuồng lau mò hôi lạnh: “Vâng vâng.”
Rất nhanh, bác sĩ đưa một chén nước thuốc đen thùi lùi tới, run rẫy nói: “Thiếu… Thiếu chủ, thuốc phá thai đã chuẩn bị xong.”
Lục Hàn Đình mím môi môi mỏng ra lệnh: “Dốc hét cho cô ấy!”
“Vâng.” Bác sĩ đi hướng tới Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán không ngừng lui về phía sau, cô kháng cự lắc đầu: “Tôi sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404680/chuong-977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.