Vừa rồi anh đích thân đút Lệ Yên Nhiên uống thuốc, đủ để nhìn ra được anh thương yêu con mình như thế nào.
Hạ Tịch Quán như nghẹn ở cổ họng, không thốt nên lời, cô nhẹ nhàng đặt tay lên bụng mình, mẹ xin lỗi, cục cưng…
Hạ Tịch Quán chuẩn bị xoay người rời đi.
Vừa lúc đó, phía trước Lục Hàn Đình đột nhiên dừng bước, anh quay đầu, ánh mắt rơi trên người Hạ Tịch Quán, gọi cô lại: “GD”
Bước chân của Hạ Tịch Quán bị khựng lại, đôi mắt sáng trong nhìn sang anh.
Trong lòng Lệ Yên Nhiên vang lên tiếng chuông lớn, cô ta sợ nhất là Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán tình cũ cháy lại: “Anh Hàn Đình, cô ta chỉ là một con hầu, gọi làm cái gì, chúng ta nhanh một chút đi anh!”
Lục Hàn Đình nhìn Hạ Tịch Quán, lãnh đạm mấp máy đôi môi mỏng: “Cô, đến đại sảnh dưới lầu hỗ trợ đi, hôm nay có rất nhiều khách quý, không đủ nhân viên.”
Ánh sáng trong tròng mắt Hạ Tịch Quán nhanh chóng tắt đi, cô còn tưởng rằng Lục Hàn Đình là có gì muốn nói với cô, thế nhưng anh chỉ là bảo cô đi xuống lầu hỗ trợ.
Lệ Yên Nhiên cười như hoa: “Đúng vậy, cô mau đi xuống lầu hồ trợ đi! Vân là anh Hàn Đình suy tính chu đáo.”
Lục Hàn Đình thu mắt, nói với Lệ Yên Nhiên nói: “Chúng ta xuống lầu thôi!”
“Dạ.” Lệ Yên Nhiên giống như một con chim vàng anh kiêu ngạo nhảy nhót theo Lục Hàn Đình xuống lầu.
Dưới lầu, khách quý đã đông đủ.
Lục Hàn Đình và Lệ Yên Nhiên vừa ra sân liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404671/chuong-968.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.