Chương trước
Chương sau
Vừa rồi anh đích thân đút Lệ Yên Nhiên uống thuốc, đủ để nhìn ra được anh thương yêu con mình như thế nào.
Hạ Tịch Quán như nghẹn ở cổ họng, không thốt nên lời, cô nhẹ nhàng đặt tay lên bụng mình, mẹ xin lỗi, cục cưng…
Hạ Tịch Quán chuẩn bị xoay người rời đi.
Vừa lúc đó, phía trước Lục Hàn Đình đột nhiên dừng bước, anh quay đầu, ánh mắt rơi trên người Hạ Tịch Quán, gọi cô lại: “GD”
Bước chân của Hạ Tịch Quán bị khựng lại, đôi mắt sáng trong nhìn sang anh.
Trong lòng Lệ Yên Nhiên vang lên tiếng chuông lớn, cô ta sợ nhất là Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán tình cũ cháy lại: “Anh Hàn Đình, cô ta chỉ là một con hầu, gọi làm cái gì, chúng ta nhanh một chút đi anh!”
Lục Hàn Đình nhìn Hạ Tịch Quán, lãnh đạm mấp máy đôi môi mỏng: “Cô, đến đại sảnh dưới lầu hỗ trợ đi, hôm nay có rất nhiều khách quý, không đủ nhân viên.”
Ánh sáng trong tròng mắt Hạ Tịch Quán nhanh chóng tắt đi, cô còn tưởng rằng Lục Hàn Đình là có gì muốn nói với cô, thế nhưng anh chỉ là bảo cô đi xuống lầu hỗ trợ.
Lệ Yên Nhiên cười như hoa: “Đúng vậy, cô mau đi xuống lầu hồ trợ đi! Vân là anh Hàn Đình suy tính chu đáo.”
Lục Hàn Đình thu mắt, nói với Lệ Yên Nhiên nói: “Chúng ta xuống lầu thôi!”
“Dạ.” Lệ Yên Nhiên giống như một con chim vàng anh kiêu ngạo nhảy nhót theo Lục Hàn Đình xuống lầu.
Dưới lầu, khách quý đã đông đủ.
Lục Hàn Đình và Lệ Yên Nhiên vừa ra sân liền hấp dẫn ánh mắt mọi người, ai nấy nhao nhao ngợi ca, “Trưởng công chúa điện hạ đẹp quá đi mắt, quả nhiên là ưu nhã lại đẹp đế cao quý, đứng cùng phò mã quả là một đôi bích nhân trời đất tác thành.”
“Chúc trưởng công chúa điện hạ và phò mã tân hôn hạnh phúc, sớm sinh quý tử.”
Vẻ mặt Lục Hàn Đình nhàn nhạt, anh đã sớm quen được cung phụng, cũng không nói lời nào.
Lệ Yên Nhiên lấy ra tư thế ưu mỹ nhất nói “cảm ơn”, cô ta biết bản thân cuối cùng cũng leo đến đỉnh vinh quang của loài người.
Lúc này MC nói: “Các vị khách quý, hoan nghênh mọi người đã đến, hiện tại tôi tuyên bó cuộc hôn lễ này chính thức bắt đầu.”
Hiện trường vang lên khúc hòa âm hôn lễ du dương, Lệ Yên ị Nhiên đi lên thảm đỏ, khoác lên cánh tay Thượng Quan Đăng.
Cô ta muốn cùng bố mình – Thượng Quan Đằng đi tới bên kia thảm đỏ, sau đó từ tay Thượng Quan Đằng giao tay mình cho Lục Hàn Đình.
Đây là lễ nghỉ tối cao.
Lệ Yên Nhiên nhìn Lục Hàn Đình đứng ở thảm đỏ bên kia, cô ta biết đám công chúa điện hạ cùng cha khác mẹ hai mắt cũng sáng lên như dã thú nhìn chằm chằm Lục Hàn Đình, thế nhưng biết sao giò ta, đây là người đàn ông của cô ta, ai cũng đoạt không được.
“Yên Nhiên, hôm nay con vui chứ!?” Thượng Quan Đằng cười hỏi.
“Vui ạ, bố, việc này cũng phải cám ơn bó.” Lệ Yên Nhiên tựa đầu lên vai Thượng Quan Đẳng làm nũng.
Hạ Tịch Quán ở phía dưới nhìn một màn này, cô thật không ngờ bản thân hôm nay qua đây lại tận mắt nhìn Lục Hàn Đình cùng Lệ Yên Nhiên đi lên thảm đỏ.
“Được rồi, chúng ta nhìn chút thời khắc ngọt ngào của trưởng công chúa điện hạ và phò mã.” MC mở màn hình lớn của hiện trường ra.
Mọi người thoắt cái nhìn sang, trong ánh nhìn mang theo hâm mộ với cặp tiên đồng ngọc nữ.
Lệ Yên Nhiên đứng vững rồi cũng ngước mắt nhìn về phía màn hình lớn.
Bên trong màn hình lớn là một căn phòng, một người vóc dáng cao to giống như Lục Hàn Đình đi vào trong phòng tắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.