Trái tim hung hăng Hạ Tịch Quán chắn động, trong mắt nhanh chóng phủ mờ hơi nước, cô rũ hàng mi nhỏ dài.
“Quán Quán…” Lúc này Lục Hàn Đình thấp giọng gọi tên cô: “Em ấy, đến tột cùng muốn thế nào mới bằng lòng ở lại bên cạnh anh?”
Hạ Tịch Quán ép nước mắt về: “Trừ phi… anh chưa từng ngủ với Lệ Yên Nhiên, anh làm được sao?”
Anh và Lệ Yên Nhiên từng ngủ với nhau là sự thực, Hạ Tịch Quán chẳng qua là dùng chuyện này buộc anh biết khó mà lui.
Trong tròng mắt đỏ tươi của Lục Hàn Đình nhanh chóng lóe lên cái gì, anh gật đầu: “Được.”
Được?
Anh lại nói một chữ được, đây là ý gì?
Lúc này Tô Hi nhàn nhạt mở miệng nói: “Quán Quán, chúng ta nên rời đi rồi.”
Hạ Tịch Quán nhìn Lục Hàn Đình, sau đó xoay người rời đi.
“Hạ Tịch Quán!” Lục Hàn Đình nhanh chóng gọi cô lại: “Hôm nay anh có thể để em và Tô Hi đi, nhưng hai người tốt nhất không nên xảy ra chuyện gì, đừng khiêu chiến điểm máu chốt của anh, bằng không… anh cũng không biết bản thân sẽ làm ra chuyện gì? Còn nữa, lời em vừa nói, tốt nhất không nên gạt anhl”
Lời cô mới nói, chỉ cần anh chưa từng ngủ với Lệ Yên Nhiên, cô sẽ ở lại cạnh anh.
Cô tốt nhát không nên lừa dối anh.
Càng không nên phản bội anh.
Bằng không…
Trong đôi mắt tràn ngập tơ máu của Lục Hàn Đình tràn lên tầng tầng âm lệ đáng sợ, bên trong còn có mấy phần khát máu, khiến người ta sợ run lên.
Hạ Tịch Quán không quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404662/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.