Chương trước
Chương sau
Động tác uống rượu của Lục Hàn Đình khẽ dừng, anh liếc Sùng Văn, có chút ngạo kiều: “Cậu gọi điện thoại cho cô ấy làm cái gì?”
“Tôi gọi điện bảo Hạ tiểu thư tới đón thiếu chủ về nhà.”
Lục Hàn Đình thẳng lựng, giọng điệu thờ ơ: “Tôi không bảo cậu gọi, nhưng nếu muốn gọi thì gọi đi, gọi cho cô ấy, bảo tôi uống say rồi, bảo cô ấy đến đón tôi.”
Sùng Văn nhanh chóng lấy điện thoại ra, bám số của Hạ Tịch Quán.
Tây Uyễn.
Hạ Tịch Quán điện thoại di động vang lên, điện thoại tới.
Án phím nhận, giọng Sùng Văn từ bên kia truyền tới: “Hạ tiểu thư, thiếu chủ ở trong quán bar uống say, cô mau đến mang anh ấy về đi ạ!”
Nghe tiếng Sùng Văn, Hạ Tịch Quán chau hàng mày thanh tú, phun ra ba chữ: “Tôi không đi.”
Tôi không đi…
Bởi vì điện thoại mở loa ngoài, cho nên ba chữ này rõ ràng truyền lại vào trong màng tai Lục Hàn Đình.
Đôi mắt thâm thúy của Lục Hàn Đình chợt nghiêm lại.

Lục Hàn Đình nhướng hàng mày kiếm anh khí liếc lại Sùng Văn, cậu lợi hại.
Lúc này giọng nói thanh lệ của Hạ Tịch Quán từ bên kia truyền tới: “Nếu như thiếu chủ nhà anh thực sự bị cưỡng bức, vậy thật xin lỗi, tôi cũng cứu không được hắn, bởi vì tôi không phải cảnh sát, là bạn bè nên nhắc nhở, số cảnh sát là 110.”
“Tút tút’ hai tiếng, Hạ Tịch Quán trực tiếp cúp điện thoại.
Sùng Văn: “…
Lục Hàn Đình: “…”
“Thiếu chủ, Hạ tiêu thư thật sự ngầu quá đi mắt, cô ấy căn bản… không để ý tới anh luôn á!”
Ánh mắt Lục Hàn Đình đanh lạnh đánh tới: “Cậu có thể ngậm miệng! Cậu không nói cũng chẳng ai bảo cậu câm!”
Lục Hàn Đình uống say, anh vào phòng tổng thống, ngồi trên ghế sa lon.
Anh cảm thấy đau đầu, nên anh dựa lưng vào ghế sa lon, giơ tay lên xoa xoa mi tâm của mình, nơi đó ánh sáng khá tối, làm dáng người đồ sộ anh tuấn của anh giữa độ tối độ sáng tỏa ra vẻ u lãnh, kiêu ngạo lại thần bí cường đại.
Lúc này cửa phòng tổng thống “cạch” một tiếng mở ra, một mỹ nữ trẻ tuổi xinh đẹp đi đến.
Tiểu Trúc ở trong đại sảnh vẫn nhìn chằm chằm Lục Hàn Đình, cô ta hệt như hoa sỉ nhìn chằm chằm anh, tim đập thình thịch, người đàn ông này quyền thế khuynh đảo toàn bộ Đề Đô, chính là tượng trưng cho anh tuấn, tiền tài, quyền thế. Đáng quý hơn là sinh hoạt cá nhân anh sạch sẽ, bề ngoài kiêu ngạo cấm dục, lại là đại lão thương giới, tinh anh xã hội, như là một khối nam châm hấp dẫn đám con gái trẻ tuổi xinh đẹp này.
Thế nhưng cô ta so với đám con gái kia nữ thông minh hơn to gan hơn, cô biết Lục Hàn Đình uống say, còn một đường đi theo anh tới phòng tổng thống, đàn ông say rượu dễ dàng mắt lý trí nhất, đây là cơ hội cô ta muốn.
Tiểu Trúc si ngốc nhìn Lục Hàn Đình bây giờ, đôi chân dài to cũng không vắt chéo nữa, mà là tự nhiên lười biếng đi duỗi khúc về trước, anh nhắm mắt, nhíu chặt mi tâm anh khí, cả người lộ ra mị lực một lời khó tả hết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.