Động tác uống rượu của Lục Hàn Đình khẽ dừng, anh liếc Sùng Văn, có chút ngạo kiều: “Cậu gọi điện thoại cho cô ấy làm cái gì?”
“Tôi gọi điện bảo Hạ tiểu thư tới đón thiếu chủ về nhà.”
Lục Hàn Đình thẳng lựng, giọng điệu thờ ơ: “Tôi không bảo cậu gọi, nhưng nếu muốn gọi thì gọi đi, gọi cho cô ấy, bảo tôi uống say rồi, bảo cô ấy đến đón tôi.”
Sùng Văn nhanh chóng lấy điện thoại ra, bám số của Hạ Tịch Quán.
Tây Uyễn.
Hạ Tịch Quán điện thoại di động vang lên, điện thoại tới.
Án phím nhận, giọng Sùng Văn từ bên kia truyền tới: “Hạ tiểu thư, thiếu chủ ở trong quán bar uống say, cô mau đến mang anh ấy về đi ạ!”
Nghe tiếng Sùng Văn, Hạ Tịch Quán chau hàng mày thanh tú, phun ra ba chữ: “Tôi không đi.”
Tôi không đi…
Bởi vì điện thoại mở loa ngoài, cho nên ba chữ này rõ ràng truyền lại vào trong màng tai Lục Hàn Đình.
Đôi mắt thâm thúy của Lục Hàn Đình chợt nghiêm lại.
Lục Hàn Đình nhướng hàng mày kiếm anh khí liếc lại Sùng Văn, cậu lợi hại.
Lúc này giọng nói thanh lệ của Hạ Tịch Quán từ bên kia truyền tới: “Nếu như thiếu chủ nhà anh thực sự bị cưỡng bức, vậy thật xin lỗi, tôi cũng cứu không được hắn, bởi vì tôi không phải cảnh sát, là bạn bè nên nhắc nhở, số cảnh sát là 110.”
“Tút tút’ hai tiếng, Hạ Tịch Quán trực tiếp cúp điện thoại.
Sùng Văn: “…
Lục Hàn Đình: “…”
“Thiếu chủ, Hạ tiêu thư thật sự ngầu quá đi mắt, cô ấy căn bản… không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404569/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.