Chương trước
Chương sau
Trái tim Dạ Huỳnh trong nháy mắt chìm đến đáy cốc, quả nhiên Hạ Tịch Quán đưa gợi lên hứng thú nồng đậm của Lệ Quân Mặc.
“Yên Nhiên, con hiểu lầm bó con rồi, bố con không phải hứng thú với Hạ Tịch Quán kiểu ấy.”
“Thế thì hứng thú kiểu nào?”
“Yên Nhiên, có một bí mật mẹ phải nói cho con biết, con không phải con ruột của bố, Hạ Tịch Quán mới là con gái ruột!”
Cái gì?
Lệ Yên Nhiên trực tiếp hít vào một ngụm khí lạnh, cô ta cả kinh trực tiếp từ trên ghế đứng phắt lên, không thể tin nhìn Dạ Huỳnh: “Mẹ… mẹ đang nói bậy gì thế, con làm sao không phải là con gái của bố được chứ, con chính là thiên kim Lệ gia, con ả Hạ Tịch Quán kia… Con ả Hạ Tịch Quán kia xuất thân đê tiện, nó làm sao xứng với con…”
“Yên Nhiên, chuyện này là sự thực, con nhất định phải chấp nhật, Hạ Tịch Quán là con ruột bố bó, là thiên kim chân chính của Lệ gia, con chỉ là một thiên kim… giả, thay thế thôi.”
Nhìn vẻ mặt chắc chắn lại nghiêm túc của Dạ Huỳnh, hai chân Lệ Yên Nhiên mềm nhữn, trực tiếp ngồi liệt trên ghế, sao có thể, sao có thể như vậy được chứ?
Thứ mà cô ta tự hào nhất chính là xuất thân của mình, đây là hào quang và chỗ dựa cả đời của cô ta, mà Hạ Tịch Quán chẳng qua là đứa con gái thất lạc của dòng dõi Hạ gia côn đồ kia, ngay cả giới mỹ nữ quyền quý Đế Đô cũng không bước chân vào được, cô ta đã chê cười cô N lần.
Nhưng bây giờ Dạ Huỳnh nói cho cô ta biết, Hạ Tịch Quán mới là thiên kim đại tiểu thư của Lệ gia, mà cô ta chỉ là một thiên kim giả mạo, cô ta sao mà chấp nhận nổi?
“Mẹ, vậy con nên làm gì bây giờ, con cảm giác bố đã nghỉ ngờ rồi, vì bố luôn nhìn chằm chằm Hạ Tịch Quán.” Lệ Yên Nhiên hoang mang luống cuống nhìn về phía Dạ Huỳnh xin giúp đỡ.
Dạ Huỳnh nhanh chóng nói: “Yên Nhiên, phải lừa che giấu thân thế của con và Hạ Tịch Quán, chẳng những phải giấu, con còn phải nghĩ kế cho tương lai của mình. Con gái đằng nào cũng phải lập gia đình, trước lúc bố con và bà nội còn chưa phát hiện, con phải nghĩ cách để bố giúp con gả cho Lục Hàn Đình, chỉ cần con gả vào Lục gia trở thành thiếu phu nhân, làm Lục gia đương gia chủ mẫu, vậy cuộc đời con về sau sẽ yên ổn rồi.”
Đúng, Lệ Yên Nhiên dùng sức gật đầu, cô ta muốn gả cho Lục Hàn Đình, nhưng là…
“Mẹ, con có nói với bố chuyện này, thế nhưng bố không đồng ý với con, bố còn bảo con đứt ý định đó đi.”
“Yên Nhiên, vậy con phải nghĩ cách rồi, bây giờ con cũng là con gái bố con, sâu trong lòng bố vẫn rất thương yêu con, chỉ cần bố con đáp ứng chuyện này rồi, con nhất định có thể gả cho Lục Hàn Đình!”
Lệ Yên Nhiên cả người hơi mờ mịt, cô ta đến bây giờ còn không thể nào chấp nhận được thân thế thiên kim thật giả của, mình và Hạ Tịch Quán, nhưng rất nhanh ánh mắt mờ mịt của cô ta trở nên kiên định, cô ta phải mau chóng hành động, cô ta không thể bó tay chịu chết đượ!
c Lệ Yên Nhiên về tới Lệ gia, cô ta lên lầu, lúc đi tới bên cửa thư phòng liền nghe được âm thanh bên trong: “Tiên sinh, đây là mẫu tóc thu được của ngài và Hạ Tịch Quán Hạ tiểu thư, tôi sẽ đưa đi giám định ADN ngay, kết quả chẳng máy chốc sẽ có.”
Trong lòng Lệ Yên Nhiên lộp bộp giật mình, cả người gióng lên tiếng chuông lớn, giám định ADN?
Cửa thư phòng cũng không đóng kín mấy, xuyên qua khe của, Lệ Yên Nhiên len lén nhìn vào bên trong, chỉ thấy trong tay quản gia tư nhân cầm một túi nilon kín gió trong suốt, trong túi đặt hai sợi tóc.
Lệ Yên Nhiên cứng đờ tại chỗ, cô ta thật sự không ngờ tốc độ của bố nhanh như thế, trực tiếp lấy được tóc Hạ Tịch Quán, còn sắp sửa tiền hành giám định DNA.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.