Lục Hàn Đình đứng ở trên lầu nhìn Hạ Tịch Quán, trong phút chốc bỗng luyến tiếc dời mắt đi.
Hạ Tịch Quán ở trong phòng khách dạy lão phu nhân làm vài động tác đơn giản, cô cầm một trái cầu nhỏ, nhí nhảnh nháy mắt: “Bà nội, đá cầu rất vui, cháu dạy cho bà.”
Hạ Tịch Quán ném trái cầu lên sau đó ưỡn ngực, trái cầu kia nhanh chóng theo đường cong trổ mã xinh đẹp của thiếu nữ rơi xuống, cô lại nhắc chân đá một cái, trái cầu nhỏ văng lên không trung rồi cô quay lưng lại, ưỡn mông lên đón cầu, trái cầu nhỏ văng đến tận trong lòng lão phu nhân.
Lão phu nhân nhận cầu, vui vẻ cười ha ha: “Cái này vui đấy, nào, má Ngô, chúng ta cùng chơi.”
Lục Hàn Đình nhìn Hạ Tịch Quán, anh biết cô biết nhảy, thể loại vũ đạo nào cũng nhảy được, lúc cô mang theo đội cổ động viên lên sân khấu ở quảng trường ngày đó, khiến đám người kia điên cuồng thét chói tai. Khi ấy anh đứng ở đó nhìn dáng vẻ điên đảo chúng sinh của cô, cũng trở thành người thành kính muốn quỳ xuống chân cô.
Hiện tại cô tùy ý dạy bà nội động tác tập thể dục, nhưng đập vào mắt anh là vẻ xuân tràn đầy nhựa sống của thiếu nữ. Ánh mắt Lục Hàn Đình chu du trên đường cong cơ thể cô, anh từng thấy rất nhiều cô gái mặc áo sơ mi váy ôm rồi nhưng cô lại là người mặc đẹp nhất, không ai sánh bằng.
Lúc này Lục lão phu nhân phát hiện Lục Hàn Đình ở trên lầu: “A Đình, dậy rồi hả cháu?”
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404556/chuong-853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.