Chương trước
Chương sau
Lục Hàn Đình lấy di động ra, đứng ở trên lầu soạn rồi gửi một tin nhắn cho cô.
“Ting” một tiếng, Hạ Tịch Quán rất nhanh đã nhận tin, cô mở di động ra, thấy được tin nhắn Lục Hàn Đình gửi đến, nội dung là: “bi lên, đến phòng anh.”
Khuôn mặt nhỏ Hạ Tịch Quán bạo nổ, không nghĩ tới Lục Hàn Đình lại gửi một tin nhắn ái muội như thế cho cô, đi lên cái gì, đi phòng anh gì chứ, anh định làm gì?
Anh không biết xấu hổ nhưng cô thì có, bởi vì bà nội bên cạnh, ánh mắt Hạ Tịch Quán nhanh chóng né tránh, hệt như đứa trẻ mắc lỗi sai.
Lục Hàn Đình một mực nhìn cô, thấy cô kinh hoảng giấu điện thoại đi, dáng vẻ e lệ lại né tránh, anh buồn cười nhếch đôi môi mỏng, anh cũng không làm gì mà, anh nghi ngờ cô cố ý ở câu dẫn anh, chỉ tiếc anh không có chứng cứ.
Lục Hàn Đình lại gửi một tin: “Anh ở trong phòng chờ em.”
Hạ Tịch Quán ở lầu dưới dĩ nhiên nhận được tin, lần này nét ửng đỏ trên khuôn mặt cô đỏ ửng nhanh chóng lan đến vành tai nhỏ xinh trắng như tuyết của cô, cả người như bị lửa hun.
Lục Hàn Đình sợ chính mình nhìn tiếp nữa sẽ nhịn không được, dáng vẻ như nai con chạy loạn này của cô khiến lòng anh ngứa ngáy, hiện tại anh rất muốn bắt nạt cô…
Lục Hàn Đình về phòng mình.
Hạ Tịch Quán vẫn ở dưới lầu, cô khùng mới đi tìm Lục Hàn Đình, không phải cô suy nghĩ đen tối, mà là… anh căn bản cũng không phải là người đứng đắn!
Cô mới không đi tìm anh!

Bên trong im lặng vài giây, sau đó nói: “Bảo cô ấy lên nhanh một chút!”
Anh nói “lên nhanh một chút”, rõ ràng cho thấy sốt ruột, không nhịn được.
Má Ngô nhanh chóng đi ra ngoài.
Hạ Tịch Quán vẫn còn đang cắm hoa, má Ngô đi xuống: “Quán Quán tiểu thư, thiếu gia đang gọi con đó, gọi con đi lên.”
“cm Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán run lên, đầu nhỏ “ầm” một tiếng nỗ tung, anh vậy mà… vậy mà để má Ngô tới gọi cô!
Lão phu nhân hai mắt sáng ngời, nhanh chóng giành lấy cây kéo trong tay Hạ Tịch Quán, còn nghiêm túc nói: “Quán Quán, A Đình gọi cháu đấy, có lẽ là có chuyện gì gấp, cháu mau đi lên đi!”
Hạ Tịch Quán hiện tại hận không thể tìm một cái hang để chui, bà nội và má Ngô có ai không thành tỉnh, các bà sợ rằng đã sớm nghĩ xa, về sau các bà sẽ nhìn cô thế nào, cô lấy mặt mũi gì đối diện với các bà đây?
Hạ Tịch Quán nhanh chóng đứng dậy, che khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của mìng phi nhanh lên lầu, cô muốn tìm Lục Hàn Đình hỏi một câu, anh đến tột cùng muốn làm cái gì?
Hạ Tịch Quán nỗi giận đùng đùng vọt vào phòng ngủ của Lục Hàn Đình, nhưng nhìn một vòng, cũng không có tìm được bóng dáng anh.
Anh ở đâu?
“Lục Hàn Đình!”
Cô gọi một tiếng, thế nhưng không ai đáp.
Hạ Tịch Quán đi tới cửa phòng tắm, vươn tay đầy của ra.
Một giây ké tiếp, bên trong thò ra bàn tay to, nắm chặt rồi cổ tay trắng mảnh khảnh của cô, trực tiếp lôi cô vào trong.
AI Hạ Tịch Quán kinh hô, tắm lưng mềm mại dán lên ván cửa, Lục Hàn Đình đưa đẩy cô đến trên ván cửa, ngăn ở trong ngực mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.