Trong lòng Hạ Tịch Quán lộp bộp giật mình, đôi mắt trong vắt lộ ra bắt ngờ, cô ngắng phát đầu, khiếp sợ nhìn anh, chẳng lẽ anh đã… đoán ra được gì rồi?
Từ sau khi anh ở căn cứ Viện Nghiên Cứu ép hỏi chồng cũ của cô là ai, Hạ Tịch Quán luôn có cảm giác, dường như anh đã nghỉ ngờ chồng cũ của cô là anh rồi.
“Nhìn anh như vậy làm cái gì?” Lục Hàn Đình mang theo vài phần nghiền ngẫm cùng quan sát nhìn cô: “Anh nói sai à? Là chồng cũ em thích túm lỗ tai thỏ của em?”
Hạ Tịch Quán nhìn đôi mắt thâm thúy kia, trong con ngươi anh nhuộm vài phần trêu chọc cô, rất mềm mại, nhưng đáy mắt anh ẩn giấu tia sắc bén, để cô trong một lát không thể nhìn rõ.
Tâm Hạ Tịch Quán có chút loạn như ma, cô vươn tay lôi lỗ tai thỏ của mình về, sau đó mở cửa phòng co giò chuồn.
Cô chạy rồi.
Còn chạy trối chết.
Lục Hàn Đình một tay đút vào túi quần, một tay còn giữ áo sơ mi trắng cô đưa qua, một giây như vậy anh đã chắc chắc, anh chính là chồng cũ của côi Lần đầu tiên của cô là cho anh!
Người cô yêu sâu đậm, cũng là anh!
Cô hoàn toàn thuộc về anh!
Lục Hàn Đình yên lặng trong chốc lát, anh muốn tìm được con đường kial Khép laptop lại, Lục Hàn Đình đứng dậy xuống giường, anh mở cửa phòng ngủ ra, đi tới phòng Hạ Tịch Quán.
Trên chiếc giường lớn mềm mại có một một cục tròn u lên, Hạ Tịch Quán đã ngủ rồi, gò má ửng hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404539/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.