Lục Tử Tiến không đến viện khoa học, mà là đi tới quán bar, anh tới uống rượu.
Anh uống rất nhiều rượu, rất nhanh trên bàn đã lăn lốc nhiều vỏ chai rỗng.
Lúc này Dạ Minh Châu tới, bên người cô ta là Dạ Vô Ưu.
“Anh, em thật sự rất thích rất thích Lục Tử Tiễn, em phải nắm lấy thời cơ này, anh ấy bị tổn thương bởi Hạ Tịch Quán, thừa lúc này em nhảy vào là tốt nhất đấy. Anh, anh hiểu em nhất mà, anh có cách nào làmLục Tử Tiễn thích em không? Hơn nữa còn là thích đến điên cuồng ấy?”
Dạ Vô Ưu đứng trong góc tối, hắn ta nhìn Lục Tử Tiễn phía trước đáp: “Có.”
“Thật không? Vậy thì tốt quá, anh, anh mau nói cách của anh ra đi!” Dạ Minh Châu nôn nóng thúc giục.
Dạ Vô Ưu đưa một bao thuốc bột cho Dạ Minh Châu: “Được, bỏ thuốc này vào trong bình rượu của Lục Tử Tiễn, thuốc này vô sắc vô vị, Lục Tử Tiễn sẽ không phát giác, chỉ cần em để anh ta uống xong, về sau anh ta sẽ nghe lời em răm rắp.”
Dạ Minh Châu nhanh chóng nhận thuốc bột: “Anh, vậy em đi tìm Lục Tử Tiễn nhé!”
Dạ Minh Châu vui vẻ chạy tới bên người Lục Tử Tiễn, cô ta đưa tay vỗ vỗ vai Lục Tử Tiễn: “Tử Tiễn, sao anh lại uống rượu giải sầu một mình ở đây vậy?”
Lục Tử Tiễn cầm bình rượu nốc xuống, anh ngắng đầu, con ngươi đen thẳm có chút ngà ngày say nhìn về Dạ Minh Châu: “Cô là ai?”
“Tử Tiễn, em là Minh Châu nè, lẽ nào anh không nhớ em?” Dạ Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404474/chuong-771.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.