(Tra Nữ: Ý chỉ những người con gái xấu xa, đùa bỡn với tình cảm của người khác, không thực lòng yêu ai.
Hạ Tịch Quán đi ra ngoài, về đến hành lang cô thấy được một người, là Lục Tử Tiễn.
Hạ Tịch Quán dừng bước, đôi mắt sáng trong dán lên gò má anh tuần của Lục Tử Tiễn, nói thật trong lòng cô rất áy náy.
Lúc này rất nhiều người tới vây xem, mọi người xì xào bàn tán, “Viện sĩ Lục tới kìa, vì sao, vì sao Viện sĩ Lục cũng bị ả tra nữ Hạ Tịch Quán làm tổn thương chứ?”
“Là vị hôn thê của viện sĩ Lục, lại cùng anh ruột viện sĩ Lục ám muội không rõ, Hạ Tịch Quán, tra nữ như cô có bao giờ xót thương anh ấy chưa?”
“Hạ Tịch Quán, van cầu cô, thả Viện sĩ Lục ra đi! Chúng tôi có thể, chúng tôi đều có thể!”
Hạ Tịch Quán đã cảm nhận được sự phẫn nộ của dân chúng, đám người chộn rộn, muốn làm “hộ hoa sứ giả” cho Lục Tử Tiễn, thiếu điều lại ném trứng thối lá cây lên người cô thôi.
Lúc này Lục Tử Tiễn mở miệng nói: “Quán Quán, chúng ta trò chuyện một chút.”
“Dạ”
Hạ Tịch Quán cùng Lục Tử Tiễn vào Đài D, đóng cửa lại, ngăn lại những cặp mắt chăm chú săm soi bên ngoài, Hạ Tịch Quán nói: “Tử Tiễn, xin lỗi.”
Lục Tử Tiễn nhếch đôi môi mỏng, sau đó lắc đầu: “Quán Quán, không cần nói với xin lỗi với anh, em với anh không có nghĩa vụ đấy, giữa chúng ta chưa két hôn, chỉ là em cho anh một cơ hội.”
“Không phải Tử Tiễn, em muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404456/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.