Chương trước
Chương sau
(Tra Nữ: Ý chỉ những người con gái xấu xa, đùa bỡn với tình cảm của người khác, không thực lòng yêu ai.
Hạ Tịch Quán đi ra ngoài, về đến hành lang cô thấy được một người, là Lục Tử Tiễn.
Hạ Tịch Quán dừng bước, đôi mắt sáng trong dán lên gò má anh tuần của Lục Tử Tiễn, nói thật trong lòng cô rất áy náy.
Lúc này rất nhiều người tới vây xem, mọi người xì xào bàn tán, “Viện sĩ Lục tới kìa, vì sao, vì sao Viện sĩ Lục cũng bị ả tra nữ Hạ Tịch Quán làm tổn thương chứ?”
“Là vị hôn thê của viện sĩ Lục, lại cùng anh ruột viện sĩ Lục ám muội không rõ, Hạ Tịch Quán, tra nữ như cô có bao giờ xót thương anh ấy chưa?”
“Hạ Tịch Quán, van cầu cô, thả Viện sĩ Lục ra đi! Chúng tôi có thể, chúng tôi đều có thể!”
Hạ Tịch Quán đã cảm nhận được sự phẫn nộ của dân chúng, đám người chộn rộn, muốn làm “hộ hoa sứ giả” cho Lục Tử Tiễn, thiếu điều lại ném trứng thối lá cây lên người cô thôi.
Lúc này Lục Tử Tiễn mở miệng nói: “Quán Quán, chúng ta trò chuyện một chút.”
“Dạ”
Hạ Tịch Quán cùng Lục Tử Tiễn vào Đài D, đóng cửa lại, ngăn lại những cặp mắt chăm chú săm soi bên ngoài, Hạ Tịch Quán nói: “Tử Tiễn, xin lỗi.”
Lục Tử Tiễn nhếch đôi môi mỏng, sau đó lắc đầu: “Quán Quán, không cần nói với xin lỗi với anh, em với anh không có nghĩa vụ đấy, giữa chúng ta chưa két hôn, chỉ là em cho anh một cơ hội.”
“Không phải Tử Tiễn, em muốn nói xin lỗi với anh, là thật lòng xin lỗi.” Hạ Tịch Quán lẳng lặng nhìn anh.
Lục Tử Tiễn cứng đờ, bởi vì anh đã biết Hạ Tịch Quán vì sao lại cố ý muốn nói với anh thật lòng xin lỗi.
“Quán Quán, em đã lựa chọn rồi, đúng không? Em đã lựa chọn… Lục Hàn Đình?”
Hạ Tịch Quán cũng không muốn thương tổn Lục Tử Tiễn, nhưng cô không thể không nói rõ với anh, cứ tiếp tục như vậy, mới là tổn thương Lục Tử Tiễn nhất, anh xứng được đối xử tốt hơn.
Đau dài không bằng đau ngắn.
“Tử Tiễn, giữa em và Lục Hàn Đình vẫn tồn tại rất nhiều vấn đề, bọn em có thể tiếp tục đi tiếp hay không vẫn là một vấn đề.
Chỉ là, trừ anh ấy ra, em thật sự không có cách nào lại thích người khác, em hiện tại mang danh là vị hôn thê của anh, lại cùng Lục Hàn Đình dây dưa không rõ như vậy, em cảm thấy rất hỗ thẹn.”
“Tử Tiễn, em đã thử, nhưng em chỉ xem anh là bạn, là tri kỷ.
Như thế, em không thể cho anh được hạnh phúc, em không xứng với anh, Tử Tiễn, quên em đi! Về sau em sẽ gặp được một cô gái, anh yêu cô ấy, cô ấy cũng sẽ yêu anh. Tình yêu là chuyện không thể nói trước được nhất trên cõi đời này, em không hy vọng anh bỏ lỡ.”
Nhìn đôi mắt cô gái thẳng thắng mà chân thành, trái tim Lục Tử Tiễn từng chút một từng chút một nứt ra, rất đau rất đau, đây là cô gái đầu tiên anh yêu, anh vĩnh viễn không bao giờ quên được cô.
Lục Tử Tiễn không nỡ ép Hạ Tịch Quán, từ trước đã không nỡ, giờ phút này lại càng thêm không nỡ.
“Được, Quán Quán, anh tôn trọng quyết định của em, anh sẽ tìm thời gian thích hợp tuyên bố tin chúng ta từ hôn, về sau chúng ta vẫn là bạn nhé.” Lục Tử Tiễn cười nói.
Trong lòng Hạ Tịch Quán rất cảm động, cô dùng sức gật đầu: “Dạ, Tử Tiễn, chúng ta vĩnh viễn là bạn.”
Tập đoàn Lục thị.
Vì Lục Hàn Đình ngồi chễm chệ trên đầu báo giải trí, nên bên ngoài tập đoàn Lục thị, một nhóm lớn phóng viên truyền thông tụ lại, đám người như tiêm phải thuốc kích thích, chen chen lắn lần, ai nấy đều muốn xông lên trước phỏng vấn Lục Hàn Đình.
Lúc này một chiếc Limo Rolls-Royce chậm rãi lái tới, thư ký Nghiêm Kiên cung kính mở ra cửa sau xe, lọt vào tầm mắt là một đôi giày da màu đen được cọ sáng, đi lên nữa là vạt quần tây đen được cắt tỉa sắc bén như dao bao lấy đôi chân thon dài kia, cuối cùng khuôn mặt tuần tú tinh xảo của Lục Hàn Đình xông vào trong tầm mắt mọi người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.