Chương trước
Chương sau
Thái Quân Lệ lão phu nhân chỉ có một đứa con trai độc đỉnh là Lệ Quân Mặc, lúc đầu trông cậy vào ông mở rộng gia phả, thế nhưng ông trời sinh không có hứng thú với loại sinh vật là phụ nữ, cho nên lúc đầu Dạ Huỳnh mang thai, Lệ lão phu nhân cũng đành đồng ý.
Sau đó Dạ Huỳnh quá trớn, Lệ Quân Mặc rời khỏ Lệ gia ở bên ngoài bận rộn công việc cũng rất ít khi trở về, kỳ thực theo Lệ Yên Nhiên lớn lên, Lệ lão phu nhân cũng rất muốn chấm dứt cuộc hôn nhân giữa Lệ Quân Mặc và Dạ Huỳnh, như vậy Lệ Quân Mặc vẫn có thể tìm một người phụ nữ tết, lại sinh một nam một nữ.
Song, Lệ Quân Mặc căn bản không để ở trong lòng, ông không thích phụ nữ, đối với ông mà nói, ai làm Lệ phu nhân cũng không có khác biệt.
Lệ lão phu nhân chưa từ bỏ ý định với chuyện này, nhiều năm như vậy bà vẫn phái người hỏi thăm sinh hoạt cá nhân của Lệ Quân Mặc, bên người ông thực sự không hề có một bóng hồng nào, ngay cả muỗi cái cũng chẳng có lấy một con.
Lệ lão phu nhân đi tới, cầm ống nghe lên: “Alo.”
Rất nhanh, chất giọng trầm thấp từ tính của Lệ Quân Mặc từ đầu dây bên kia truyền tới: “Alo, mẹ à, chúc mẹ sinh nhật vui vẻ, năm nào cũng như thuở 18.”
Lệ lão phu nhân hừ một tiếng: “Muốn mẹ năm nào cũng như thuở 18 vậy con đừng thua kém chứ, thế nào, ở bên ngoài có hay không gặp được ai vừa ý không?”
Mỗi lần gọi Lệ lão phu nhân đều nhắc đến đề tài này, Lệ Quân Mặc bên kia: “Mẹ, con còn có việc, cúp trước.”
“Lệ Quân Mặc, con không thích phụ nữ như thế, có bản lĩnh trước kia đừng lăn giường với Dạ Huỳnh!” Lệ lão phu nhân thở phì phò nói.
Lệ Quân Mặc hơi khựng lại, không nói.
Lệ lão phu nhân là ai, đã thành tinh rồi, hơn nữa bà hiểu rõ nhất người con trai này của mình, nên bây giờ nghe được nhịp thở rối loạn của Lệ Quân Mặc, Lệ lão phu nhân híp mắt: “Làm sao, còn nhớ mãi không quên đêm kia à, Dạ Huỳnh vẫn là Lệ phu nhân của anh đấy, anh có thể ôn lại chuyện cũ bắt cứ lúc nào.”
“Mẹ, con thực sự cúp đây.” Lệ Quân Mặc làm bộ muốn cúp điện thoại.
“Chờ một chút, mẹ có chuyện quan trọng muốn nói cho con nghe.” Lệ lão phu nhân gọi ông lại.
“Mẹ, chuyện gì thế?”
“Trước đây mẹ có đến Hải Thành, không phải là được tiểu tiên nữ kia cấp cứu sao, tiểu tiên nữ kia chính là bé con Quán Quán, mẹ rất thích bé conQuán Quán, muốn nhận bé con làm cháu gái của mẹ, mẹ không muốn để bé con Quán Quán uất ức, nên con chừng nào thì nhín chút thời gian trở về một chuyến, mẹ muốn chính thức nhận bé con Quán Quán.”
Ánh mắt Lệ lão phu nhân cao, mấy năm nay bên người cũng không có người nào vừa ý bà, hiện tại cô bé mà bà vừa gặp liền thích, Lệ Quân Mặc đương nhiên tán đồng, ông cũng biết bản thân chưa hoàn thành nhiệm vụ mở rộng gia phả mà mẹ giao cho mình: “Dạ, con kết thúc công việc lần này sẽ về ngay, chỉ cần mẹ vui là được.”
Trong đại sảnh Party, Lục Tử Tiễn đi lên trước, đưa tay ôm chặt vòng eo nhỏ mềm của Hạ Tịch Quán.
Bởi vì lão thái quân đã biểu lộ rõ ràng, tất cả mọi người đều biết chiều gió của Lệ gia nay e là đã thay đổi, cháu gái ruột Lệ Yên Nhiên thất sủng, hiện tại người được cưng chiều lại là Hạ Tịch Quán, nên tất cả mọi người đều vây quanh Hạ Tịch Quán và Lục Tử Tiễn, a dua nịnh hót nói.
“Lần đầu tiên nhìn thấy Quán Quán tiểu thư lúc tôi đã thấy Quán Quán tiểu thư không phải người phàm, hóa ra là người lão thái quân coi trọng!”
“Không chỉ như thế, Quán Quán tiểu thư còn là người Lục nhị thiếu coi trọng, ánh mắt Lục nhị thiếu thực sự rất tốt!”
“Cho nên nói lão thái quân vẫn là lão thái quân, hai vị thiên chỉ kiêu tử của Lục gia lại sắp trở thành cháu rễ của lão thái quân!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.