Hào môn coi trọng nhất chính là mình con nối dòng và huyết mạch, tứ đại hào môn Đề Đô ngoại trừ Lệ gia đều có con trai tới kế thừa, mà Dạ Huỳnh chỉ sinh được một đứa con gái, đây vẫn luôn là niềm nuối tiếc của bà ta.
Đều nói mẹ sang nhờ con, không sinh được con trai ở gia tộc hào môn, vị trí Lệ phu nhân cũng ngồi không vững được. Dạ Huỳnh cũng muốn sinh thêm con trai cho Lệ Quân Mặc, nhưng bà ta ngay cả mặt của Lệ Quân Mặc cũng không gặp được, sinh con trai với ai chứ?
Dạ Huỳnh rất hiếu thắng, rất giống người bố Dạ lão của mình, rất trọng thể diện, bà ta không muốn để cho người khác xem thấu tình cảnh quẫn bách hiện tại của mình, nên nhanh chóng cười nói: “Sinh thêm một đứa con trai luôn nằm trong kế hoạch của tôi và Lệ Quân Mặc, cảm ơn mọi người đã quan tâm.”
Lúc này Lệ Yên Nhiên lôi Lục Hàn Đình đi tới: “Mẹ, mọi người ở đây nói gì thế, trò chuyện vui vẻ như vậy?”
“Yên Nhiên tiểu thư, chúng tôi đang trò chuyện chẳng mấy chốc cô sẽ có một cậu em trai.” Có người trêu ghẹo nói.
“Thật vậy chăng?” Lệ Yên Nhiên hai mắt sáng ngời: “Mẹ, vậy mẹ và bố mau chóng sinh em trai cho con đi! Con sẽ yêu thương em trai mài”
Lệ Yên Nhiên khác với những đứa trẻ khác, đứa trẻ khác có thể sẽ không thích có em trai, sợ em trai sẽ chiếm đi yêu thương của bố mẹ dành cho mình, nhưng Lệ Yên Nhiên lại rất muốn có em trai.
Cha mẹ cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404414/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.