Còn có một người cũng cứng đờ, Lục Hàn Đình nghe được lời của Liễu Chiêu Đệ trong nháy mắt cứng đờ, anh nâng mắt, nhìn về phía Liễu Chiêu Đệ.
Vị hôn thê của Lục Tử Tiễn, chính là cô gái trong tả năm đó, đã từng nắm ngón tay anh thật chặt, bị mẹ anh cười nó đó là cô dâu nhỏ sau này sẽ gả cho anh.
Mẹ anh rất thích cô bé kia, con gái của cố nhân, rốt cuộc tìm đượ!
c Trong lòng Lục Hàn Đình khẽ rung động, biết là cố nhân đến, có liên quan tất cả với mẹ, cô gái nhỏ được mẹ yêu thích, trong nháy mắt tạo nên từng làn sóng rung động trong anh.
“Mẹ, hai ngày này con sẽ bay về, về rồi nói tiếp ạ.” Lục Tử Tiễn ở đầu dây bên kia thấp giọng nói.
“Được được được, thật tốt quá Tử Tiễn, cậu mau về đi!”
Sắc mặt Liễu Chiêu Đệ vui mừng cúp điện thoại, bà quay người về phòng ăn, vui mừng nhìn về phía Lục Tư Tước: “Tư Tước, anh nghe thấy chứ, Tử Tiễn vậy mà đã tìm về tín vật đính hôn năm đó rồi, hơn nữa còn tìm được cô bé kial”
Lục Tư Tước không lộ ra tâm tình gì, nhưng trong cặp mắt u trầm lóe ra chút bí hiểm: “Vậy cứ chờ Tử Tiễn về.”
“Nghe giọng Tử Tiễn, có vẻ nó rất thích vị hôn thê kia, Hàn Đình Yên Nhiên, đợi bọn con đính hôn xong, nói không chừng chúng dì liền làm làm hôn lễ cho Tử Tiễn ngay đó, Lục gia chúng ta thực sự là việc vui nhân đôi, đáng ăn mừng.” Liễu Chiêu Đệ là người vui vẻ nhất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404338/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.