Chương trước
Chương sau
Thuật trường sinh bắt lão?
Hạ Tịch Quán khẽ chau hàng mày thanh tú, trên đời này nào có ai trường sinh bắt lão, xưa kia các quân vương cỗ đại vì trường sinh bất lão này, mê tín đám đạo sĩ tự nhận là tiên hoàn, còn cưỡi thuyền đến chốn bồng lai tiên cảnh, cuối cùng chẳng những thắt bại, còn rơi vào cái chết không được yên thân.
Dạ lão này sao lại si mê cái này?
Hạ Tịch Quán nhớ tới ban nãy khi cô đối diện với Dạ lão, trong hai mắt Dạ lão cất giấu vài phần điên cuồng, khiến cô hết sức khó chịu, hơn nữa cô nhạy cảm nhận ra được Dạ lão không có thiện ý với cô, đại khái là bởi vì nguyên nhân cháu gái ông ta, Dạ Minh Châu.
Hạ Tịch Quán trong lòng có chút cảnh giác, buổi tuyển chọn hôm nay sợ rằng không được thuận lợi, bao gồm chuyền đi đến viện khoa học như cô mong muốn, chỉ sợ cũng trắc trở bủa vây.
Nhưng, bảo rương thứ hai mẹ lưu lại đang ở trong viện khoa học, cô nhất định phải vào viện khoa học tìm được bảo rương đó, ai cũng không thể ngăn cản bước chân cô.
Lúc này phía trước đi tới vài cái người quen, là Lệ Yên Nhiên và mấy nữ sinh Đại học T.
Mấy nữ sinh kia vây quanh Lệ Yên Nhiên như một nàng công chúa ở chính giữa, “Oa, Yên Nhiên, cậu thật sự sắp đính hôn với Lục tổng sao?”
“Lục tổng nhìn rất lạnh lùng đó, vẫn là Yên Nhiên cậu có biện pháp, bắt Lục tổng lại, bọn tớ hâm mộ cậu quá đi mắt!”
Đám Phạm Điềm cũng nghe được giọng nói ríu rít của mấy cô ta, Phạm Điềm thuận miệng lẫm bẩm một câu: “Lệ Yên Nhiên này sắp đính hôn với Lục tổng à?”
“Có lẽ vậy! Gần đây Đề Đô đều đang đồn đám hỏi hai nhà Lục Lệ, chuyện này cũng không kỳ lạ.”
“Trông Lục tổng cứ xa cách tại thượng, một thân cắm dục, không nghĩ tới ánh mắt cũng chả tốt máy, thích con nhỏ bạch liên hoa như Lệ Yên Nhiên.”
Lúc này Lệ Yên Nhiên thấy được Hạ Tịch Quán, cô ta nhanh chóng đi lên trước, gương mặt kiêu ngạo cùng vui sướng: “Hạ Tịch Quán, các cô đang bàn luận gì đấy, có phải đang bàn luận về chuyện đính hôn giữa anh Hàn Đình và tôi không? Không sai, chúng tôi sắp đính hôn rồi, thời gian đính hôn đã chọn xong, ba ngày sau đấy.”
Ba ngày sau?
Hạ Tịch Quán cảm giác cơn bệnh mình đã khỏi rồi, nhưng khi nghe được thời gian đính hôn của bọn họ, lòng cô vẫn thít chặt đau đớn như thế, cô thật sự không ngờ bọn họ đính hôn gấp gáp như vậy.
“Anh Hàn Đình nói muốn nhanh chóng đính hôn với tôi, vừa lúc ba ngày sau chính là ngày hoàng đạo, Hạ Tịch Quán, tôi sẽ gửi thư mời cho cô, hoan nghênh cô tới tham gia lễ đính hôn của tôi và Hàn Đình nhé.”
Lệ Yên Nhiên nhìn sắc mặt Hạ Tịch Quán hơi trắng bệch, trong lòng đã thấy sung sướng khó tả, từ khi Hạ Tịch Quán xuất hiện ở Đề Đô, cô liền đoạt đi hết thảy hào quang của cô ta, để cô ta trở nên ảm đạm phai màu.
Hiện tại cô ta đính hôn với Lục Hàn Đình, mục đích khác cũng là muốn đánh Hạ Tịch Quán về nguyên hình, một nhánh cỏ dại chẳng biết từ đâu nhô ra sao mà xứng tranh lại với một thiên chỉ kiêu nữ như cô ta?
Hạ Tịch Quán cũng không biểu cảm gì, đôi mắt sáng của cô nhìn Lệ Yên Nhiên: “Vậy trước tiên chúc mừng cô, lời chúc tôi đã nói trước mặt, nên thư mời thì miễn đi.”
Nói xong, Hạ Tịch Quán rời đi.
Nhìn thân ảnh mềm mại nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán biến mắt trong tầm mắt, Lệ Yên Nhiên nghiến răng, thái độ Hạ Tịch Quán không lạnh không nhạt làm cô ta cảm giác mình đang đấm vào lớp bông vậy.
Nhưng rất nhanh cô ta nhéch môi, Hạ Tịch Quán chắc là chuẩn bị nhận phỏng vấn của viện khoa học nhỉ, mhưng thật đáng tiếc, cô đã định trước vô duyên với viện khoa học.
Hạ Tịch Quán ép buộc chính mình quên đi chuyện đính hôn giữa Lục Hàn Đình và Lệ Yên Nhiên, cô đã sớm biết Lục Hàn Đình chán ghét cô tới cực điểm, ngày đó ở Đế Bar chính là minh chứng tốt nhất, Lục tiên sinh của cô đã không còn nữa, bây giờ chỉ còn là Lục Hàn Đình mà thôi, cô không cần phải vì anh đau lòng nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.