Phó giáo sư Chu nhìn Hạ Tịch Quán lúc này, ông thấp giọng hỏi: “Hạ Tịch Quán, là cô sao?”
Hạ Tịch Quán quay đầu, ánh mắt sáng trong rơi trên mặt phó giáo sư Chu, cô gật đầu: “Chủ nhiệm Chu, là tôi.”
Cô không gọi ông là phó giáo sư Chu, mà là chủ nhiệm Chu, đó là bởi vì bảy, tám năm trước ông vẫn còn là một thầy chủ nhiệm.
Bây giờ người gọi ông là chủ nhiệm Chu, sợ rằng chỉ có hiệu trưởng hiện tại của Đại học T.
Phó giáo sư Chu mặt xám như tro, quả nhiên là cô, cùng Lục Tử Tiễn nổi danh, cùng xưng hai đại truyền kỳ của Đại học T, là thiên chỉ kiêu nữ một thời, 15 tuổi đã có hai bằng tiến sĩ.
Một tháng trước ông ta vậy mà từ chối đẩy cô ra ngoài cổng!
Phó giáo sư Chu đã biết chính mình đã bỏ lỡ thứ gì, là ông tự tay đẩy một ngôi sao sáng chói cho Đại học A cách vách, để Đại học A vô dụng kia được hời!
Hai tay phó giáo sư Chu run rẫy, ông xoay người, không nói một lời vào Đại học T.
Đám sinh viên Đại học T đi theo phía sau ông: “Phó giáo sư Chu, chuyện gì xảy ra vậy ạ, vì sao thầy lại bưng trà cho thầy Ngô, còn gọi ông ta là sư phụ?”
Phó giáo sư Chu rống lên một tiếng: “Tôi là kẻ ngu, được chưa.
Cút, đừng tới phiền tôi!”
Buổi tối, tại Đề Bar.
Thầy Ngô mời khách, người Đại học A tới đây thả lỏng ăn mừng, gần như chiêm trọn đại sảnh, cảnh tượng khá đông đúc.
Hạ Tịch Quán cũng tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404310/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.