Trên người cô mặc chiếc váy lụa mỏng manh, bắp thịt trắng như bò sữa, cơ thể mềm mại như không xương, khí chất càng như viên minh châu, tản ra ánh sáng rực rỡ, cô vừa lên vũ đài, vạn vật thế gian đều như ảm đạm phai mờ.
Tất cả mọi người nhìn đến ngây người, nhìn đến ngây dại, đẹp quá.
Cặp mắt thâm thúy Lục Hàn Đình rơi vào trên người Hạ Tịch Quán, đáy mắt cũng lóe lên tia kinh diễm nhàn nhạt, anh đột nhiên hiểu vì sao đã biết mình sao lại trở nên khác thường, lại bị cô quyến rũ, anh chính là một người trần mắt tục, thích con gái xinh đẹp, hơn nữa còn là càng xinh đẹp càng tốt.
Từ Thiếu Nam lội qua đoàn người đi lên trước, anh ta khiếp sợ nhìn Hạ Tịch Quán lúc này, mẹ nó, đây là con nhỏ xấu kia hả?
Lúc ở Hải Thành, Hạ Tịch Quán mang mạng che mặt, hiện tại cô tháo mạng che mặt xuống lộ ra ngũ quan, khí chất cả người ở sau khi sống lại càng thêm tiên khí động người, Từ Thiếu Nam trong chốc lát cũng không dám nhận cô.
Chủ nhân tửu trang thấy được Hạ Tịch Quán liền giật mình, không đúng, đây không phải là mỹ nhân trước kia!
Mỹ nhân trước kia minh diễm động nhân, như một đóa hồng đỏ kiều diễm ướt át, mời người đến hái, mà mỹ nhân lúc này lại tiên khí tỏa sáng, giống như một tiểu tiên nữ, làm người ta thất hồn phách lạc.
Hai vẻ đẹp khác nhau, đều đẹp đến mức tận cùng.
Chủ nhân tửu trang không hiểu chuyện gì xảy ra, bất quá nhìn vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404291/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.