Chương trước
Chương sau
Trên người cô mặc chiếc váy lụa mỏng manh, bắp thịt trắng như bò sữa, cơ thể mềm mại như không xương, khí chất càng như viên minh châu, tản ra ánh sáng rực rỡ, cô vừa lên vũ đài, vạn vật thế gian đều như ảm đạm phai mờ.
Tất cả mọi người nhìn đến ngây người, nhìn đến ngây dại, đẹp quá.
Cặp mắt thâm thúy Lục Hàn Đình rơi vào trên người Hạ Tịch Quán, đáy mắt cũng lóe lên tia kinh diễm nhàn nhạt, anh đột nhiên hiểu vì sao đã biết mình sao lại trở nên khác thường, lại bị cô quyến rũ, anh chính là một người trần mắt tục, thích con gái xinh đẹp, hơn nữa còn là càng xinh đẹp càng tốt.
Từ Thiếu Nam lội qua đoàn người đi lên trước, anh ta khiếp sợ nhìn Hạ Tịch Quán lúc này, mẹ nó, đây là con nhỏ xấu kia hả?
Lúc ở Hải Thành, Hạ Tịch Quán mang mạng che mặt, hiện tại cô tháo mạng che mặt xuống lộ ra ngũ quan, khí chất cả người ở sau khi sống lại càng thêm tiên khí động người, Từ Thiếu Nam trong chốc lát cũng không dám nhận cô.
Chủ nhân tửu trang thấy được Hạ Tịch Quán liền giật mình, không đúng, đây không phải là mỹ nhân trước kia!
Mỹ nhân trước kia minh diễm động nhân, như một đóa hồng đỏ kiều diễm ướt át, mời người đến hái, mà mỹ nhân lúc này lại tiên khí tỏa sáng, giống như một tiểu tiên nữ, làm người ta thất hồn phách lạc.
Hai vẻ đẹp khác nhau, đều đẹp đến mức tận cùng.
Chủ nhân tửu trang không hiểu chuyện gì xảy ra, bất quá nhìn vẻ mặt sợ ngây người của mọi người ông ta hết sức thoả mãn, lầm thì cho lầm luôn: “Các vị khách quý, mỹ nhân này các vị cũng được chiêm ngưỡng rồi đấy, đến cùng có đúng là tuyệt sắc không?”
Mọi người chậm rãi hoàn hồn, bọn họ đều máu nào sục sôi, “Có, mỹ nhân này có thể xứng với hai chữ tuyệt sắc!”
“Mỹ nhân này mới đúng là mỹ nhân tuyệt sắc chứ, là tuyệt sắc như con gái Liễu gia hai mươi năm trước.”
“Đã như vậy, vậy mọi người bắt đầu ra giá đi! Mang một mỹ nhân tuyệt sắc như vậy về kim ốc tàng kiều, cũng noi theo cuộc đời của đế vương thương giới Lục gia Lục Tư Tước năm đó, vậy cuộc đời này cũng không uỗng nữa.”
Chủ nhân tửu trang vừa nói như vậy, tất cả mọi người trở nên kích động hưng phấn, bọn họ hận không thể hiện tại đã mang Hạ Tịch Quán về cất giữ.
“Tôi ra hai chục triệu!”
“40 triệu!”
“80 triệu!”
Tiệc rượu này được tổ chức rất nhiều, mỹ nhân bị bán đấu giá cũng có rất nhiều, thế nhưng Hạ Tịch Quán khởi điểm trực tiếp là hai chục triệu, độ chỉ tiền xa hoa này làm người ta líu lưỡi.
Rất nhanh thì có người thét lên rồi 90 triệu,chủ nhân tửu trang khoát tay một cái, cười híp mắt nói: “Các vị, giá cả của chúng tôi phải đột phá 100 triệu rồi, bạn bè nhắc nhở, kế tiếp hô giá phải cần thận, nhìn ví tiền lượng sức mà ra đấy nhé.”
Mọi người cũng không có nghĩ lần đấu giá này kịch liệt như thé, dễ dàng đã đột phá mức giá 100 triệu, tất cả mọi người bắt đầu nghị luận, “Anh có muốn hô giá tiếp không? Tiêu mấy trăm triệu mua một người phụ nữ về, mối mua bán này hình như có hơi kích động.”
“Như vậy đi, để vị mỹ nhân tuyệt sắc mở mắt ra trước, giá cả cô ấy cao như vậy, cũng phải để cho chúng tôi xem thật kỹ cô có đáng giá hay không chứ.”
Tất cả mọi người đều nhát trí, để Hạ Tịch Quán tỉnh lại trước, chủ nhân tửu trang gật đầu đồng ý, lấy một bình thuốc nhỏ ra, đặt dưới mũi Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán cũng không hôn mê, khi cô ngửi được thuốc đông y gay mũi bên trong bình thuốc nhỏ, cô liền thuận thế mở mắt ra.
Hạ Tịch Quán chậm rãi đứng lên, đôi mắt đen láy mang theo vài phần nhập nhèm mờ mịt nhìn thoáng qua, khi thấy nhiều người đàn ông nhìn chằm chằm như vậy, cô lại càng hỏang sợ, hàng mi nhỏ dài bất an rung động, như chú nai kinh sợ yếu đuối chạy loạn.
“Các anh… các anh là ai, đây là đâu?” Giọng nói cô yêu kiều mềm mại, vô cùng sợ sệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.