Phụt…
Hạ Tịch Quán nghe được có người đang cười cô, cô nhanh chóng xoay người, là Sùng Văn sau lưng Lục Hàn Đình che miệng cười.
Đôi mắt đen láy của Hạ Tịch Quán trừng mắt nhìn sang, bộ dáng vừa cáu kỉnh vừa đáng yêu: “Anh cười cái gì?”
Sùng Văn: “Xin lỗi, nhịn không được, ha ha…”
Hạ Tịch Quán: “…”
Lúc này Lục Hàn Đình nhấc chân dài lên đi qua, anh trầm thấp mở miệng: “Lại tìm một người khác à?”
Cái gì?
Hạ Tịch Quán hiểu ý anh, ngón tay hơi túm góc áo mình, cô trả lời một câu: “Liên quan gì tới anh?”
Thấy cô mạnh miệng, Lục Hàn Đình mím môi lại trắng bệch: “Cô bản đến thế sao?”
Cô bản đến thế sao?
Những lời này khiến đầu Hạ Tịch Quán ong lên, trước đây anh chưa bao giờ nỡ nói nặng với cô cô như vậy, lời vừa rồi như con dao cắm vào tim cô, hung hăng xoáy sâu vào, cô thấy rất đau rất đau.
Hạ Tịch Quán xoay người rời đi.
Lục Hàn Đình hối hận, lúc lời ra khỏi miệng anh liền hối hận, chỉ là vừa mới thấy dáng vẻ cô mềm yếu đi quyến rũ người khác, còn dùng cái giọng rên rĩ kia của phái nữ, anh đã thấy tức giận.
Trong lồng ngực tỏa ra tầng lệ khí, lúc cô quyến rũ anh, cũng chưa từng làm nũng như thế.
So với trước đây, anh cảm thấy cô rất tệ, lúc câu dẫn anh cũng không làm hết khả năng, quá qua loa lấy lệ với anh.
Cô lại bướng bỉnh cứng đầu chống đối anh, cho nên anh mới nói lời khó nghe như thề.
Hiện tại thấy cô xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404286/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.