Chương trước
Chương sau
Nghe máy lời khó nghe này, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán cũng chẳng có máy biểu cảm, chỉ là cô nhẹ nhàng nhướng hàng mày thanh tú.
Liễu Chiêu Đệ đúng là rất đẹp, thực sự rất đẹp, nhưng cả người bà ta khí chất cao cao tại thượng, lên mặt nạt người, thậm chí lộ ra vài phần chanh chua, khiến người ta hết sức khó chịu.
Hạ Tịch Quán luôn cảm thấy khí chất như vậy không xứng với gương mặt này, vì đây là khuôn mặt giống hệt Liễu Anh Lạc.
Năm đó Liễu Anh Lạc chẳng những là đệ nhất mỹ nhân Đề Đô, bà còn là tài nữ có lQ cao, trong trẻo nhưng lạnh lùng, một bộ váy trắng, trong lòng ôm mấy cuốn sách đi trên sân trường, đã từng vang dội cả một thời đại.
Hạ Tịch Quán đưa tay trả chỉ phiếu lại cho Liễu Chiêu Đệ: “Lục phu nhân, ở trong lòng bà, bà cảm thấy bà con trai Lục Tử Tiễn đáng giá bao nhiêu tiền, bán bao nhiêu thì mới chuẩn giá?”
Động tác đang uống cà phê của Liễu Chiêu Đệ khẽ cứng lại.
Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Lẽ nào tôi hiểu sai ý bà rồi, nếu như tôi viết năm triệu, bà chắc sẽ cảm thấy rẻ, con bà chỉ đáng giá chừng này? Nếu tôi viết năm trăm triệu, năm tỷ, bà chắc lại có cảm giác quá mắc, bà không muốn chỉ ra số tiền này, Lục phu nhân, khoảnh khắc bà đưa ra tắm chi phiếu này đã treo giá con trai bà rồi, bà không phải đang làm nhục tôi, mà là đang nhục nhã con bà.”
Liễu Chiêu Đệ buông tách cà phê xuống, lúc này bà ta mới nâng mắt quan sát Hạ Tịch Quán: “Con tôi tôi rất rõ, ánh mắt nó rất cao, cô có mê hoặc được nó, nhất định là có bản lĩnh, cái miệng này của cô thật ra lợi hại đấy, vậy cô bây giờ nói thử xem, đến tột cùng cô muốn thế nào mới có thể rời khỏi con tôi?”
“Lục phu nhân, tôi đã nói, tôi cùng Lục Tử Tiễn chỉ là bạn bè, cô muốn tìm tôi trò chuyện, thế nhưng lời của tôi bà lại không tin, buổi nói chuyện này của chúng ta không có chút ý nghĩa nào, cảm ơn tách cà phê của Lục phu nhân, tôi đi trước.” Hạ Tịch Quán đứng dậy rời đi.
Lúc này Liễu Chiêu Đệ sâu xa nói một câu: “Diệp Linh, là của bạn thân cô nhỉ?”
Linh Linh?
Trong lòng Hạ Tịch Quán nặng nề giật mình, cô cảnh giác nhìn về phía Liễu Chiêu Đệ: “Bà làm gì Diệp Linh của tôi rồi?”
Liễu Chiêu Đệ cong môi: “Cũng không làm cái gì, gần đây Diệp Linh hợp tác với trang sức Fly, nên chúng tôi có cơ hội tiếp xúc, Hạ tiểu thư sốt ruột như vậy làm cái gì, cô hiện tại đã không muốn đàm luận với tôi, vậy tôi chờ cô,dù sao tôi cũng chẳng thiếu thời gian.”
Liễu Chiêu Đệ từ trong bao lấy ra hai tờ tiền mới tinh để lên bàn, sau đó đeo kính mát, đạp giày cao gót rời khỏi nơi này.
Hạ Tịch Quán có dự cảm xấu, cô nhanh chóng lấy di động ra gọi cho người đại diện – chị Hoa của Diệp Linh.
Tiếng chuông chờ reo một lần sau đó đường giây được nối, giọng chị Hoa truyền đến: “Alo, Tịch Quán.”
“Chị Hoa, Linh Linh đâu, Linh Linh bây giờ đang ở đâu?” Hạ Tịch Quán hỏi thẳng.
“Hôm nay bọn chị tới công ty trang sức Fly, Linh Linh đi vào thay quần áo rồi, Tịch Quán, làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?”
“Linh Linh đi vào thay quần áo máy phút rồi ạ, chị Hoa, bây giờ chị lập tức đi vào tìm Linh Linh ngay đi, mau lên!”
Chị Hoa khá có năng lực nghiệp vụ, nghe được giọng Hạ Tịch Quán không thích hợp, chị Hoa như ý thức được gì, cô ấy xoay người chạy vào phòng thay đồ: “Tịch Quán, chết rồi, không thấy Linh Linh đâu?”
Diệp Linh không thấy nữa, đột nhiên biến mất ở trong phòng thay đồ!
Đôi mắt sáng trong của Hạ Tịch Quán lạnh xuống, cô biết đây là Liễu Chiêu Đệ cảnh cáo cô, Liễu Chiêu Đệ bắt đầu đã chuyển mũi dùi lên người bên cạnh cô rồi.
“Tịch Quán, trong phòng thay đồ để lại một tờ giấy!” Chị Hoa làm việc rất ổn, nhanh chóng tìm được vật có giá trị trong phòng thay đồ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.